Chương thơm 30TRONG CĂN PHÒNG ẦM Ĩ TIẾNG NHẠC, TIẾNG KHÓC CỦA CÔ TỪ KÌM NÉN ĐẾN VỠ OÀ, ĐAU KHỔ KHÔNG CHỊU NỔIGiản Thù vừa new tới cổng đoàn phim đã nhận được cuộc Call từ Cố Chiêu.Giọng nói của anh ấy cực kỳ trầm: “Tiểu Thù, lúc này là ngày giỗ của cha mẹ.”Nụ cười đang nnghỉ ngơi trên môi Giản Thù tương đối cứng lại, bàn tay cố gắng điện thoại thông minh bị gió lạnh lẽo thổi đến mất cảm xúc.Hàng ngươi hớt tóc xuống sinh sản thành một trơn râm xung quanh cô, che đi cảm xúc nơi lòng đôi mắt.Cố Chiêu lại nói: “Tiểu Thù à, em chớ liên tiếp tuỳ hứng như vậy nữa, bao gồm một vài việc không mau chóng thì muộn em cũng sẽ đề xuất đương đầu.”Một lúc lâu sau, Giản Thù bắt đầu lên tiếng, tiếng nói hững hờ tương đối khàn khàn: “Hoá ra trong suy nghĩ của anh ấy, em vẫn luôn luôn chỉ cần tuỳ hứng thôi à.”“Tiểu Thù, em biết là anh không có ý này mà.”Cô cười: “Chẳng đề xuất bao gồm miệng anh vừa tâm sự kia sao. Cố Chiêu, anh đừng có những lúc nào cũng lên giọng bảo ban em như vậy. Bất đề cập là em tuỳ hứng tốt trốn rời, thì cũng chẳng liên quan gì đến anh cả.”Ở đầu dây vị trí kia, Cố Chiêu nhíu mi, tiếng nói lạnh đi vài phần: “Tiểu Thù, em đừng nói chuyện cùng với anh những điều đó.”“Vậy em cần nói cùng với anh như vậy nào? Cảm ơn anh năm này đã vứt đi, giỏi là bắt buộc cảm ơn anh đã nâng em ra khỏi vũng lầy, mang đến em thời cơ có tác dụng bạn một lượt nữa?”“Giản Thù!”“Trên thế giới này, bất cứ ai ai cũng hoàn toàn có thể dễ chịu phê bình em, mà lại riêng rẽ anh, Cố Chiêu, anh lâu dài không có tứ từ thời điểm cách đây.”Nói xong xuôi, Giản Thù cũng không thèm quyên tâm đến phản nghịch ứng của anh ấy ta, nhanh chóng cụp vật dụng.Cuộc đời này của cô, cthị trấn bốc đồng bộ cô từng có tác dụng chính là vẫn mặc kệ sự ngăn uống cản của bố mẹ, chạy đi tìm anh ta sau thời điểm biết anh ta bỏ đi thuộc fan đàn ông kia.Giản Thù day day thái dương vẫn căng lên của chính bản thân mình quay về bên. Vừa xuất hiện, trẻ ranh bé cơ sẽ chạy ra, nhảy đầm nhót vòng vòng xung quanh chân cô, cuồng loạn vẫy đuôi mong cô ôm nó.Cô cúi cong người xuống ôm tên nhãi cơ vào lòng một cơ hội, tiếp đến new đặt nó xuống ổ rồi đem thức ăn uống mang đến nó.Xong xuôi tất cả, Giản Thù mệt mỏi té xuống giường, msinh sống radio nấc lớn nhất.Âm nhạc đinc tai nhức óc dội trực tiếp vào đầu, nhưng mà cô vẫn tất yêu bay ra khỏi cơn ác mộng đáng sợ kia.Từng bước từng bước một, máu tươi giàn giụa, mặc cô có dùng không còn sức lực cũng ko giãy ra được.Cô thật sự hết sức nhức.Đau mang đến sắp đến ko sống nổi nữa.Giản Thù băn khoăn bản thân ngủ thiếp đáp đi trường đoản cú lúc làm sao, lúc tỉnh giấc lại, nước mắt đã thnóng đầm đìa cả gối đầu.Trong cnạp năng lượng chống ồn ào giờ nhạc, giờ đồng hồ khóc của cô từ kìm nén mang đến vỡ oà, khổ sở không chịu được nổi.Crúc cún bé đứng ngơi nghỉ cạnh giường của cô ấy, băn khoăn lo lắng ao ước dancing lên nệm, tuy vậy thân mình nó thừa nhỏ dại, làm chũm nào cũng cấp thiết trèo lên được, chỉ biết đứng bên dưới sủa ăng ẳng triền miên....Một tiếng sau, ở cổng đồn công an.Giao quá là một trong ngày lễ hội vui tươi náo sức nóng, cơ mà đa số fan tụ họp đông đúc cũng khá dễ dàng xảy ra đảo chính, nên toàn bộ cảnh sát hầu như đề nghị tăng ca làm trọng trách.Đến tận nhì giờ, đồn cảnh sát new dần lặng tĩnh lại. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.mMạnh Viễn vừa ngáp vừa trsinh sống về chỗ ngồi của mình thì nhận thấy trong văn phòng của Phó Thời Lẫm vẫn còn đó sáng sủa đèn.Cậu gõ cửa phi vào hỏi: “Đội trưởng Phó, anh vẫn về rồi à?”Phó Thời Lẫm vẫn bố trí lại tài liệu trước mặt, nghe vậy chỉ khẽ ừ một giờ đồng hồ.Mạnh Viễn cho ngay gần, vừa định hỏi anh lần này đi gồm thu hoạch gì thì giờ đồng hồ gõ cửa ngõ lại vang lên, là đồng minh chình ảnh vệ trực ban ngoại trừ cổng.Vẻ phương diện cậu ta tất cả chút ít nặng nề xử: “Đội trường Phó ạ...”Phó Thời Lẫm ngấc đầu: “Sao vậy?”“Cô gái bữa trước mua tkiểm tra sữa đến họ sẽ ngồi trước cổng đồn công an gần nửa tiếng rồi. Em thấy đôi mắt cô ấy hơi đỏ, nhỏng mẫu mã vừa khóc xong xuôi ấy ạ. Chúng ta gồm cần cử tín đồ ra hỏi thăm coi cô ấy cố gắng như thế nào không ạ?”Phó Thời Lẫm nhíu mày, tay nháng khựng lại, con ngươi Black tương đối rét mướt đi.Mạnh Viễn ko nhúc nhích, âm thầm lặng lẽ đếm trong tâm địa.Năm, tứ, ba, hai...Người lũ ông đang ngồi bên trên ghế đứng bật dậy, sải bước đi ra bên ngoài.Mạnh Viễn âm thầm chnghiền miệng, điều này mà hơn nữa nói là không ham mê sao?

Bạn đang xem: Anh đến cùng ánh sao trời

Quyên góp cỗ vũ nhathocusg.com
trước
Đọc

Xem thêm: Tải Sách Tư Duy Nhanh Và Chậm Ebook Tư Duy Nhanh Và Chậm, Tư Duy Nhanh Và Chậm Pdf

WebTruyenOnline - Đọc truyện onlineĐọc truyện chữtruyện giỏi. Website luôn cập nhật đầy đủ cỗ truyện bắt đầu thuộc những thể các loại đặc sắc như truyện tiên hiệptìm hiệpgiỏi ngôn tình một phương pháp nhanh khô nhất. Hỗ trợ những thiết bị nlỗi cầm tay và máy tính xách tay bảng

Nội dung trên Webtruyenonline.com (WTO) được phần nhiều fan vào cộng đồng đóng góp. Ban Quản Trị WTO không Chịu trách nát nhiệm về văn bản được đăng download. Các đường truyền từ bỏ WTO cho tới trang web đồ vật tía không đồng nghĩa tương quan là được sự chấp thuận đồng ý của Ban Quản Trị WTO. Các vấn đề phiên bản quyền vui mắt contact TẠI ĐÂY


*


Your name or tin nhắn address:Do you already have sầu an account?No, create an account now.Yes, my password is: Stay logged in