Phần 58Hôm nay đã là ngày thứ bố Bách ngủ học và dành hết thời hạn cho Vân, tất nhiên Bách vẫn bắt buộc bịa với Vân là xin nghỉ ngơi phép ở công ty. Nhị đứa đã có với nhau hầu hết khoảnh khắc thật xuất xắc vời, ngoài những lúc đưa nhau đi chơi, còn cứ về cho nhà là lại quấn lấy nhau trong những cuộc mây mưa liên tiếp. Khắp chỗ trong căn hộ cao cấp của Bách, bất cứ nơi nào đặt vừa song mông đều rất có thể là nơi để làm chuyện ấy. Vân tưởng như hai đứa sẽ trong tuần trăng mật niềm hạnh phúc của đôi vợ ck mới cưới.

Bạn đang xem: Chuyện chàng sinh viên phần 1

Bách cũng tương đối hạnh phúc. Càng sát cô Bách càng nhận biết cô đúng là một nửa của mình. Sự hòa hợp giữa hai fan thật là hoàn hảo, không chỉ về tình dục bên cạnh đó nhiều điều khác nữa. Tuy vậy, trong tâm Bách lúc nào thì cũng canh cánh một nỗi lo, liệu bao gồm nên tiếp tục lừa dối cô giỏi là nên thú nhận toàn bộ với cô. Nhưng làm sao để nói ra thực sự mà khiến cho Vân không quá sốc là một trong những việc thật nặng nề khăn. Bách không tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra khi cô ấy biết mình đã là sinh viên và lại còn hèn cô ấy hồ hết hai tuổi. Chắc rằng cô ấy sẽ rất tức giận, và lưỡng lự chừng hồ hết chuyện gồm thể kết thúc vì điều đó. Bách không thích đánh mất cô, tiến công mất ái tình đầu đẹp đẽ của mình.

Đêm hôm đó, sau đó 1 cuộc ân ái mặn nồng và Vân vẫn tồn tại đang say sưa trong mừng cuống chưa dứt, nằm lân cận cô Bách lại nhức đáu với sự việc của mình. Bách nghĩ rằng trường hợp định thêm bó lâu hơn với cô thì sớm tốt muộn cũng phải nói ra chuyện đó, chi bởi cứ nói mau chóng thì hơn, để càng lâu càng nặng nề nói. Ngập xong xuôi hồi lâu, sau cùng Bách rước hết quả cảm để ban đầu câu chuyện.

– Vân này, em tất cả nhớ mẫu lần thứ nhất chúng mình chạm chán nhau không?

– tất cả chứ… 1 trong các buổi tối thật hay vời, em nghĩ đó là đêm tối định mệnh của hai đứa mình.

– Anh cũng vậy, anh cứ nghĩ không hiểu làm sao tự nhiên em lại đến mà có tác dụng quen cùng với anh. Trông anh thời gian đó nạm nào?

*

– hoàn hảo nhất lắm… siêu đẹp trai, như một quý ông lãng tử, ngồi 1 mình đốt dung dịch trong tiệm bar. Em nhận ra và tự nhiên bị cuốn hút lạ lùng. Em đoán chắc anh là bạn Việt, cùng em lại làm quen. Đêm đó là sinh nhật em, 1 mình nơi đất khách, em thấy cô đơn ghê gớm. Thiệt may là có anh, anh đã đến em một sinh nhật đáng nhớ nhất trong đời. – Vân hào khởi khi kể lại rất nhiều kỷ niệm của ngày đầu.

– Anh cũng quan trọng quên được mọi khoảnh khắc đó. Thời gian đó em có cố gắng đoán tuổi anh không? – Bách lái câu chuyện vào chủ thể chính.

– Không. Em chẳng quan tâm… thời điểm đó em chỉ thấy anh giỏi hay và có vẻ như đứng đắn, còn em thì đang bi thảm và cần tín đồ để trò chuyện.

– trong cả những ngày tiếp nối em cũng không niềm nở à?

*

– Không… mà anh cũng bảo rằng anh hơn em hai tuổi rồi còn gì.

– Mãi gần đây anh new nói, chứ hồi ở mặt đấy anh bao gồm nói gì đâu.

– Thì trước tuyệt sau cũng thế thôi… Mà bao gồm chuyện gì vậy, sao đột nhiên anh lại suy nghĩ chuyện tuổi thọ thế. – Vân ngách đầu lên nhìn Bách dò xét.

Bách yên ổn lặng, định lẩn trốn thực sự nhưng rồi cậu quyết định phải đương đầu với nó. Hít một tương đối như để đưa thêm dũng khí, Bách nói:

– Em nghĩ về sao nếu anh chưa tới 24 tuổi.

– rứa anh bao nhiêu? – Vân bước đầu chăm chú, cô kháng tay ngồi hẳn lên quan sát Bách.

– Anh mới 20 tuổi. – Bách thở dài.

– Ôi trời… Vậy là hèn em 2 tuổi. – Vân tròn mắt.

– Anh xin lỗi là sẽ nói dối em, cũng chỉ bởi vì cái đêm đầu tiên ấy, anh đang yêu em ngay lập tức từ tối ấy. Anh hại nói ra thực sự sẽ làm tác động đến cảm tình em đang giành cho anh, cần anh cứ nghiễm nhiên nhằm em tưởng là anh rộng tuổi em… Anh khôn cùng xin lỗi, đến hiện giờ anh bắt đầu dám nói.

Vân chú ý Bách trân trân, cô không thể tinh được vì đến bây giờ mới nhận thấy rằng anh rất trẻ. Cô nói:

– Vậy anh còn cất em điều gì nữa thì nói nốt ra đi.

– Còn một điều nữa. – Bách thở dài.

– Điều gì. – Vân chú ý Bách đợi đợi.

– Anh vẫn còn đấy đang đi học.

Vân sững sờ. Mình đang yêu một cậu sinh viên ư? Ôi trời ơi. Núm mà rỉ tai cưới xin cứ như người lớn. Cả tôi cũng ảo tưởng về một cuộc sống đời thường gia đình hạnh phúc đã ở trong khoảng tay. Nhưng lại hóa ra cậu ta vẫn đang còn đi học, vẫn vẫn đang còn ăn bám gia đình. Sao số trời lại trớ trêu cùng với mình như thế này. Cô ở xuống giường nhìn chằm chặp lên è cổ nhà, lần khần nói gì thêm nữa, tự nhiên nước mắt ứa ra từ hai bên khóe mắt lăn lâu năm xuống thái dương.

– Anh cực kỳ xin lỗi bởi vì đã đậy em hồ hết chuyện đó. Còn hầu như chuyện không giống đều là việc thật, và cảm xúc của anh giành riêng cho em nữa, cũng chính là thật lòng. Anh yêu em… Em rất có thể trừng phát anh thế nào thì cũng được, nhưng lại xin em đừng vứt anh, chớ rời xa anh.

Bách nói và ngồi dậy ở bên cạnh Vân, quan sát Vân nằm lặng không nói năng gì cùng với vẻ mặt thẫn thờ đầy thất vọng. Bách khom người xuống ôm cô mà cảm nhận như mình vẫn ôm tảng đá.

– Nói gì cùng với anh đi Vân, đừng im lặng thế. Em cứ gào lên, xỉ vả cắn xé anh cũng được.

Bách khẩn khoản nói và cảm xúc đôi vai nhỏ dại bé của Vân bắt đầu rung lên. Cô khóc, khóc đến duyên phận bẽ bàng của mình, khóc bởi niềm tin của bản thân vào niềm mơ ước hạnh phúc đã không còn nữa. Bách để cho cô khóc, cứ ôm Vân một biện pháp lặng lẽ, trái tim cô thổn thức vào lồng ngực, ngay bên dưới Bách.

– Vậy thì cuối cùng… chuyện của bọn chúng mình đang ra sao?

Vân nói trong giờ nấc. Bách ngấc lên nhìn khuôn mặt đẫm lệ của cô, yêu quý cô vượt chừng. Bách nói:

– cho dù gì đi nữa anh vẫn yêu em… Em hãy nói đi, anh phải làm cái gi bây giờ.

– Anh không thể làm những gì được lúc anh vẫn còn đấy đang đi học. – Vân thút thít.

– Anh sẽ bỏ học.

– Để làm cho gì?

– Để cưới em làm cho vợ, bọn chúng mình sẽ sống cùng với nhau.

– Em ko cưới một người như thế.

Xem thêm: Sinh Ngày 1 Tháng 5 Là Cung Gì Trong 12 Cung Hoàng Đạo? 1 Tháng 5 Là Cung Gì

– thế em định cưới một người như thế nào?

– Em tưởng anh đã là 1 người bầy ông, đã tự ra quyết định được cuộc sống thường ngày của mình. Nhưng mà anh mới chỉ là một trong cậu bé, anh chưa thể nghĩ tới những chuyện này đâu.

– Anh đã bự rồi, tuy anh gồm ít tuổi rộng em tuy nhiên anh vẫn là người đàn ông thực sự. Anh rất có thể bỏ lại toàn bộ để sống với em. Rồi em vẫn thấy, phần nhiều gì người khác làm cho được thì anh cũng có tác dụng được.

– Không… – Vân gỡ tay Bách ra cùng ngồi dậy. – như vậy em làm cho khổ anh, tước đi sau này của anh. Em không dám. Với lại còn bố mẹ anh nữa, không khi nào họ được cho phép anh làm cho như thế.

– Anh đang thuyết phục họ, nếu không được thì anh cũng mặc xác họ.

– Đấy là phía anh… Còn em, anh gồm hiểu không, em thiết yếu sống với anh trong nỗi day ngừng khi luôn luôn nghĩ vì em cơ mà anh mất tất cả. Em ko thể.

– Vậy anh phải làm sao đây? – Bách ngồi dậy bên Vân nhìn cô với vẻ nóng nảy.

– Em ko biết… lẽ ra em tránh việc quen anh… lẽ ra anh buộc phải cho em biết điều này sớm hơn. – Vân khước từ chán chường.

– Nói vậy là em ko yêu anh bắt buộc không? – Bách kéo vai cô chuyển phiên lại hỏi.

– Đến hiện thời thì em sẽ không chắc chắn lắm vào tình cảm của mình. Chắc hẳn rằng điều anh vừa nói đã làm em bị sốc. Em buộc phải thêm thời gian. – Vân trả lời.

– Vậy thì đợi anh học dứt nhé, không lâu đâu, chỉ hơn một năm nữa thôi. – Bách hỏi dồn.

– Em cũng chần chừ nữa… Thôi cứ biết cầm đã, em thấy mệt mỏi quá rồi. Đêm nay để em ngủ một mình nhé. Em mong muốn được yên ổn tĩnh. – Vân gian khổ nói.

– Anh ao ước ở mặt em… Không, mình sẽ không làm cái gi cả, anh chỉ mong ở cạnh em thôi. – Bách khẩn khoản.

– Thôi anh, hãy nhằm em một mình. Anh quý phái phòng khác đi… Đừng lo, em không sao đâu.

Đêm đó hai người ngủ nhị nơi. Bách trần trọc xuyên đêm không sao ngủ được, cậu lo sợ sẽ tiến công mất cô, người con gái đầu tiên khiến cho cậu có tình cảm sâu sắc. Bách biết Vân cũng ko ngủ được, dĩ nhiên cô ấy bế tắc lắm. Mấy lần Bách định sang trọng với cô tuy thế lại thôi. Đến ngay sát sang cậu new chợp mắt được một lát thì đã bị đánh thức dậy vì cô. Vân ngồi lân cận giường của Bách, áo xống chỉnh tề, duy chỉ có đôi mắt thì đỏ hoe. Cô đang khóc cả đêm qua.

– Anh dậy đi, đưa em ra sảnh bay… Em đề xuất về thôi. – Vân nói.

– Sao em nôn nả thế. – Bách choàng dậy. – mới thế nhưng em vẫn định vứt đi ngay thật sao?

– Thì cũng đề xuất về chứ. Em ở đây ba hôm rồi còn gì.

– ko không, nghe anh nói này. Em ngơi nghỉ lại đi, anh sẽ chuyển em về reviews với phụ huynh anh. Anh sẽ nói rằng em học thuộc trường cùng với anh, bọn chúng mình yêu nhau và ngóng khi ra ngôi trường sẽ làm đám cưới… như thế được ko em.

Im lặng một lát rồi Vân nhấp lên xuống đầu. Cô nói:

– Anh đang nói dối em rồi, đừng nói dối thêm cha mẹ anh nữa… sau đây chuyện tan vỡ lở họ sẽ không còn tha thứ mang đến anh đâu, với cả em nữa. Họ vẫn nghĩ em xúi anh làm việc đó.

– Em loại bỏ đi thì anh bị tiêu diệt mất, anh cấp thiết sống thiếu hụt em được. – Bách rên rỉ.

– Anh vẫn sống thôi, chẳng sao đâu, như từ lâu anh không biết em ấy mà… cùng với lại em bao gồm nói rằng em quăng quật anh đâu, chỉ với cho em thêm thời gian nữa, đằng như thế nào anh cũng vẫn không học kết thúc mà. – Vân an ủi.

– chúng mình vẫn yêu thương nhau chứ, chờ đến khi anh học tập xong, đúng không?

– Thì cứ như thế đi… Cũng cần xem liệu chúng mình tất cả còn trụ được cho đến lúc đấy không.

– Vậy cũng được… Nhưng như thế thì em cần chuyển ra đây mà lại sống, xa bí quyết nhau anh hại là…

– Em đang bắt buộc sự xa giải pháp đó. Để nó kiểm nghiệm tình yêu của em với anh.

– Hừm… Đành vậy, thỉnh thoảng anh đã vào với em. – Bách thở dài.

– Thôi dậy đi anh, chuyển em ra sân bay nhé. – Vân vực dậy kéo Bách dậy.

– À nhưng mà không chắc hôm nay đã đi được, mình cần ra phòng vé xem liệu có chỗ không. Hết vị trí rồi thì phải đăng ký chờ đến mai. – Bách nói.

– Sao cũng được, anh dậy đi. – Vân nói và đi ra.

Tối hôm ấy, Vân cất cánh chuyến sau cùng trong ngày. Cô trở vào nam với sự đau buồn trong lòng bản thân về một tình yêu vừa new chớm nở vẫn vội héo tàn. Cô phân vân mình bao gồm nên chờ đợi Bách giỏi không. Anh ta trẻ em tuổi, đẹp mắt trai, lại có mặt trong một gia đình khá giả, bao gồm bao nhiêu cô nàng khác trẻ đẹp hơn cô sẵn sàng lao vào thế chân cô, liệu anh ta gồm còn chung thủy với tình yêu ở xa lắc xa lơ nữa tốt không. Cô lần khần rồi đây chuyện sẽ thế nào nữa.

Bách thủng thẳng rời đơn vị ga cùng với những hụt hẫng trong lòng. Phần nhiều ngày sắp tới đây quả là khó khăn đối với Bách, cậu ước ao ước sao mình tất cả một cuộc sống tự do như Vân, muốn là rất có thể bỏ lại toàn bộ để mang lại với tiếng điện thoại tư vấn của trái tim mình. Tuy thế thật khổ thân, mình vẫn chỉ là 1 trong những cậu bé, mình không thể lo nổi cho khách hàng nói gì mang đến lo mang đến cô ấy. Thôi đành đợi vậy, chỉ mong cho cô ấy đừng vị chuyện tuổi tác mà lại rời xa mình.