“Chỉ cần 1 bàn tay nhằm nắm đều yêu thương mà tôi đã hiểu rõchỉ cần một bàn tay đã đủ ý thức vào duyên nợchỉ cần 1 bàn tay cho êm ấm len vừa rất nhiều kẽ hởchỉ cần một bàn tay bịt chắn cho nhau một tương đối thởlúc khốn cùng…Chỉ cần một bàn tay, nhưng mà sao đủ mang lại lòng bao dungnhững niềm tây trở mình lúc nửa tối trời sángmuốn được từ bỏ ôm bản thân sao vẫn thấy không bởi được ôm bởi fan người kháccũng là 1 vòng tay mà vị trí thì được vỗ về chỗ thì đầy nước mắtbiết đề nghị làm sao?Khi mình tưởng bình an thì sóng gió vẫn bắt đầukhông lo toan nào rất có thể chứa trong trái tim hạnh phúcđi bên cạnh nhau với nụ cười mình không lúc nào bỏ cuộccố chấp thêm 1 lần đau và cho là trái tim sáng sủa suốtnhư một chiếc chảy ngượcsinh ra để cô đơn!Bất cứ cuộc đời nào đều yêu cầu thấy mình không thiếu yêu thươngmới nhận thấy mình sẽ dần mất mátđể cho chính mình khóc hay cười cợt trên đa số giới hạnrồi xoay đi phía nào còn ánh sángnhư phần lớn người…Mỗi ngày ngủ dậy rồi cách đivì ngoại trừ kia vẫn còn đó trăm ngàn khoảng trốngkhông gồm mình thì cuộc sống này vẫn rộngcó thêm mình thì cuộc này cũng chẳng chật hẹptrong đa số nhịp tim…”


Bạn đang xem: Sinh ra để cô đơn

Có khi nào bạn cảm thấy cô đơn chưa? Tôi thì có ngay trong lúc này!

*

Tôi tìm tới tập thơ này cũng cũng chính vì lý bởi vì đó. À nhưng mà không, nói như thế thì tội cho tập thơ quá, tập thơ nó hay mang lại như vậy, nhưng tôi thì lại đem là chiếc cớ để cãi cho sự cô đơn của mình, vì thế thì bao gồm quá bất công không.


“Như một loại chảy ngược, sinh ra để cô đơn” là tập thơ thứ ba được ra đời tiếp nối những thành công xuất sắc vang dội từ các tập thơ trước của người sáng tác Nguyễn Phong Việt. Hai tập thơ trước mang tên là “Đi qua trương nhớ – Có lúc nào người trải qua thương nhớ mà lại quên được nhau?” và “Từ yêu mang lại thương – Nếu cuộc đời này suôn sẻ, nước đôi mắt biết còn danh mang đến ai?”, thoạt đầu nhìn vào thì ta cũng đủ để đoán ra rằng tập thơ thứ tía này là tập thơ nối liền hai tập thơ trước của tác giả. Vậy nên khuyến cáo rằng mong mỏi thực sự cảm giác được đều tinh túy mà người sáng tác đã giữ hộ găm svaof vào từng vần thơ thì học hai tập thơ trước của tác giả. Mỗi tác phẩm gồm những xúc cảm khác nhua, và đối với riêng tôi, mỗi lần ra mắt một tác phẩm new thì người sáng tác đề Nguyễn Phong Việt đều tăng vọt tính khắc họa cảm xúc trong lòng fan đọc, theo tôi, bao gồm đọc hết từ trên đầu đến tác phẩm new ra tốt nhất của tác gia này thì mới thực sự đọc được hầu hết điều tinh tế này mà tác mang đã cố ý che cất sau từng vần thơ.

Nội dung có lẽ là những mẩu truyện tình buồn, đều nỗi đơn độc của tuổi con trẻ lạc lối. Nỗi bi đát đượm ấy ko sâu cũng chẳng rộng. Cứ dằn vặt với hăng hắc. Tôi đã gắng nó trên tay khi đi ngẫu nhiên đâu vào chuyến về nước ta thăm nha đầu tiên sau 2 năm trời xa quê nhằm theo xua đuổi giấc mơ của mình. Chắc rằng vì đúng thời điểm chăng, tập thơ ám lên trên người tôi một nỗi đơn độc ứ tràn, một nỗi nhớ mà vẫn bắt buộc nguôi ngoai dẫu tôi sẽ về đây, sẽ ở trên mảnh đất nền này?

“Chúng ta không tin vào một ngày như thế nào đó. Một ngày đám hỏi rồi niềm hạnh phúc ấy đi cho lúc bạc tình đầu!”

Có lẽ nhiều người không say đắm tứ thơ của Nguyễn Phong Việt. Thơ như văn xuôi. Tuy nhiên với tôi, những dòng văn xuôi như thơ ấy, như là lời trải lòng của rất nhiều người trẻ như tôi. Có lúc trầm thời gian bổng. Có lúc xuôi thời gian ngược. Nhưng có lúc nào thiếu mọi vần điệu mang hi vọng…

Thơ của Nguyễn Phong Việt có một phương pháp kể khôn cùng bình dị, từng lời thơ của anh dễ dàng chạm tới các xúc cảm ẩn sâu nhất trong thâm tâm người đọc vày sự đồng cảm ẩn chứa một trong những câu tự tưởng chừng giản đơn và lại vô cùng tinh tế và sắc sảo ấy. Và Sinh ra nhằm cô đơn cũng là một tập thơ mang trong bản thân sự đồng cảm thâm thúy như vậy. Tập thơ như một thắc mắc để ngỏ: “Sinh ra nhằm cô đơn? Tại sao, vì sao ngay từ lúc sinh ra họ đã phải mang vác những cô đơn trong con người mình” lại như một lời nhận định chắc nịch: “Chúng ta có mặt là nhằm cô đơn!”.


Xem thêm: Nên Ăn Gì Tốt Cho Kinh Nguyệt Đều? 20 Thực Phẩm Điều Kinh Tốt

*

*
Tiki.vn

Với Sinh ra để cô đơnNguyễn Phong Việt đã dẫn bạn đọc bước vào một trong những cuộc hành trình dài nỗi cô đơn bằng các lời thơ thiệt dung dị, họ cứ vô thức bước theo phần nhiều vần thơ ấy nhằm rồi cuối cùng bản thân bọn họ cũng cần hoài nghi. Muôn hình vạn trạng của nỗi đơn độc trở bắt buộc hữu hình trong thơ của Nguyễn Phong Việt. Đó là nỗi cô đơn của các trái tim đang hóng được lấp đầy, là sự đơn lẻ của phần lớn yêu thương ko trọn vẹn, là việc lẻ loi của những tâm hồn ước mong được thấu hiểu và gồm khi chỉ là một trong nỗi buồn đơn nhất – nỗi đơn độc của một hạt cát trong hoang mạc mênh mông. Nỗi đơn độc đến với từng người, thường xuyên nhật như một bóc café buổi sáng, uống “vì nên một vị đắng đến trái tim”, cũng có khi là tự dưng như một chiều mưa, ta thấy mình lẻ loi trong một màn mưa white xóa, cũng đều có khi là ngày ngày tháng tháng nỗi đơn độc ở bên ta như 1 điều không còn xa lạ mà mang đến nước mắt cũng dấn ra. Cô đơn chất ông xã cô đơn, tuy thế tại sao, trên sao chúng ta phải mang vác những cô đơn này? Là từ khoảng thời gian rất ngắn nào, những cô đơn ấy vẫn bắt đầu?