Có vẻ nhiều người đang chặn quảng cáoViệc này là bình thường, shop chúng tôi cũng hay làm vậyThế nhưng hiện quảng bá là nguồn kinh phí đầu tư ít ỏi duy nhất của shop chúng tôi để gia hạn và phát triển site


Nếu được hy vọng bạn quăng quật chặn quảng cáo nhằm giúp cửa hàng chúng tôi tồn tạiĐằng như thế nào thì ko tất cả quảng cáo các bạn vẫn đề nghị nhìn thấy cùng đọc số đông dòng này :v


*

Tác phẩm: Tôi như ánh dương rực rỡ

Tác giả: ráng Mạn

Thể loại: ngôn tình

Reviewer: truy nã Quang

___

Đây chưa hẳn lần trước tiên tôi đọc "Nắng Gắt".

Bạn đang xem: Tôi như ánh dương rạng rỡ quyển hạ

Cái thời tôi từng điên loạn với cụ Mạn là khi đọc xong xuôi "Yêu em từ ánh nhìn đầu tiên", cũng chính là thời lăn tay biết phát âm mà chưa lấn sảnh vào viết lách. Tôi biết đến "Nắng Gắt" từ lúc ấy, và đã và đang đọc bộ này xấp xỉ năm lần.

Tôi đọc lại tác phẩm, chỉ là muốn biết kết cục, chính xác hơn là Rùa Mạn sẽ ra quyển hạ của "Nắng Gắt" hay chưa. Sau khi xác minh là chưa có thì cũng ko có bế tắc mấy, có lẽ là thành phầm này chưa mang đến tôi cái xúc cảm điên cuồng. Cơ mà lần này gọi lại, tôi bất giác cảm thấy sợ hãi. Lo âu như khi tôi biết được Hàn Phi trong Thiên Hàn Cửu Ca có khả năng sẽ bị hãm hại chết sớm vậy. Còn vì chưng sao có cảm giác này, tôi sẽ nắm rõ ở phần sau.

Văn phong của gắng Mạn không hẳn kiểu dành cho tất cả những người ưa kích yêu thích gay cấn, bởi vì nó thuộc dạng lãng mạn vơi nhàng, thậm chí là nhẹ nhàng đến mức có người bảo rằng văn phong của cô ý "không ấn tượng". Dẫu vậy tôi quán triệt là thế, và tôi có niềm tin rằng fans của ráng Mạn cũng cấm đoán là vậy.

Có thể văn phong của núm Mạn vơi nhàng, nhưng chưa hẳn nhẹ nhàng một phương pháp nhàm chán, nhưng là hình dáng càng hiểu càng thấm, sẽ thấm thì sẽ bị sâu răng vì... Thừa ngọt. Tuy vậy đọc truyện của cố kỉnh Mạn, cũng có nghĩa là bạn đã "mua" cho mình một tấm vé đảm bảo, rằng mẫu kết sẽ luôn là Happy Ending. Bởi thế nên, một vừa kẻ yếu đuối tim, thuộc gu bình an và không thích hợp mạo hiểm như tôi phía trên đã hoàn toàn có thể hoàn toàn yên ổn tâm.

Vẫn khởi đầu là câu chuyện nương theo các tháng ngày mà fan ta còn ngồi bên trên ghế công ty trường, thường xuyên được nghe biết bằng nhiều tên thường gọi như "học đường", "mối tình đầu", "thanh xuân". Bất cứ cái thương hiệu nào, cũng có theo hồi ức nặng nề quên tốt nhất trong cuộc sống của mỗi nhỏ người. Chỉ không giống là, "Nắng gắt" không tương khắc họa cụ thể về cuộc sống đời thường học đường, nhưng mà dành thời gian hơn phân nửa truyện kể về một trái đất khác: cuộc chia tay không hứa hẹn ngày gặp mặt lại sau khi tốt nghiệp, bước đầu một cuộc sống thường ngày mới, một quá trình mới.

Bắt đầu với cái tên của thiếu phụ chính trước đi, thật ra thì tôi cực kỳ thích cái thương hiệu "Hy Quang" này. Đơn giản vì bình thường tôi cũng hay viết tên nhân vật theo phong cách ẩn dụ một cái ý nghĩa sâu sắc nào đó, 1 phần là lười nghĩ tên, phần nữa là hoàn toàn có thể dựa vào cái tên này để phán đoán phần nào tích bí quyết nhân vật. (Ví dụ như cái tên "Ám Dương" của nam chính "Ngủ đi, tương lai Xuân đang về" vậy đó). Hy Quang, là ánh ban mai, là ánh nắng yếu ớt. Tôi không rõ liệu đến cuối cùng, tia nắng ấy của cô sau cuối sẽ tặng cho Lâm tự Sâm, hay sẽ kéo đem Trang Tự thoát khỏi bóng tối vô tận. Thực bụng mà nói thì tôi rất ước ao là trường vừa lòng đầu tiên, vì từ trên đầu chí cuối, tôi vẫn luôn luôn cho rằng Lâm trường đoản cú Sâm bắt đầu là phái nam chính.

Phần lớn đàn bà chính của ráng Mạn - tất yếu không bao gồm trường phù hợp ngoại lệ và hồ hết tác phẩm trong tương lai có cải tiến vượt bậc mới - các thuộc dạng tương đối ngây ngô xứng đáng yêu, dẫu vậy đôi khi cũng khá ngốc nghếch. Hy Quang không hẳn là cô gái chính thứ nhất khiến tôi nhíu mày, nhưng trước cơ Sam Sam cũng đã từng khiến cho tôi đau đầu bởi độ ngô nghê của cô nàng. Tuy vậy ở Hy Quang, tôi lại search được không ít điểm chung của bản thân ở vào đó. Mang dụ như tôi cũng là 1 trong kẻ lười biếng, học tập trung trung, không có mục tiêu tuyệt nhất định yêu cầu đạt đến, chỉ việc không cản đường fan khác là được. Mang dụ như tôi cũng tương đối ỷ lại, chuyện bạn khác rất có thể giải quyết giùm, tôi tuyệt đối sẽ không tự bản thân đi làm. Hay mang dụ như, tôi cũng là một trong những kẻ xuất xắc bị kích cồn nhất thời và ân hận hận tức thì sau đó. Chần chờ là bởi Hy Quang ngay gần gũi, tuyệt là trên tôi đang cố gắng bới lông kiếm tìm vết, nhưng mà thực sự khi hiểu truyện đôi khi cũng rất nhột vày vài điểm tương đương này.

Và bỗng dưng, trong những lúc đọc truyện, tôi bật cười khi phát hiện tại độ lừ đừ tiêu của bản thân vẫn chưa là gì so với Hy Quang. Trang Tự lặng lẽ làm các điều vị cô như thế, với chuyện anh thích cô dường như cũng là một kín không công khai mà người nào cũng nhận ra. Chỉ tất cả cô, 1 mình cô tự cho bạn thông minh lúc suy đoán nguyên do anh làm phần đa chuyện đó, để rồi đôi lần hụt hẫng và khóe đôi mắt cay cay khi mang đến rằng toàn bộ những chuyện anh làm, từ việc đưa ánh nhìn dò xét biểu lộ của cô, giúp cô viết luận văn, quan tâm đến đôi xăng đan gót nhọn của cô, hay đến trường thi đại học với danh nghĩa chuyển em trai đi thi để gặp mặt cô - đều là vì anh không thích mắc nợ, hoặc là nhằm xin lỗi vắt Diệp Dung. Trang tự "thả thính" cũng khá nhiều, nhưng đầu óc chập mạch của Hy quang quẻ lại tự động hóa dẫn lối qua một kẻ không mấy tương quan với danh xưng thanh mai trúc mã cùng với Trang Tự mà lờ đi.

Thật ra chuyện này tôi cũng rất có thể hiểu, chính vì Hy Quang hiểu lầm người Trang Tự thích là Diệp Dung, phải không né khỏi khi anh làm cho chuyện gì vị mình đều liên hệ đến bạn của Diệp Dung. Với chuyện mà Trang Tự hay soi mói, xem xét từng phụ kiện chi tiết trên fan Hy Quang, tôi cũng rất có thể hiểu được. Ghét một người, không ai lại để ý xem bạn ta với đôi giày đó bổ ích cho sức khỏe hay không, mà đề xuất nghĩ rằng đôi giầy đó nếu mang về rắc rối cho tất cả những người đó thì càng xuất sắc - nhằm mình được hả dạ. Cũng chính vì người anh ham mê là Hy Quang, nên mặc dầu Diệp Dung cũng có đôi giầy giống cô, anh lại không để ý đến, mà lại chỉ suy nghĩ mình cô. Chỉ một đưa ra tiết nhỏ tuổi như vậy, cần sử dụng đầu ngón chân tôi cũng rất có thể nhận ra Trang Tự thích Hy Quang. Vậy mà, cô gái ngốc nghếch ấy lại không nhận biết cơ đấy!

Lúc Hy quang tỏ tình, thì Trang trường đoản cú lại "dọa mang lại quả nho to ấy chạy mất". Nhưng khi Trang Tự gửi ra tín hiệu và "thả thính", Hy quang quẻ lại không chớp lấy thời cơ. Một fan ngốc nghếch, một kẻ từ ti, với rồi hai bạn đã để vụt rất nhiều thời cơ về chung một nhà. Là nhớ tiếc chăng? xuất xắc còn gút mắc nào được buộc? cơ mà dù ra sao, tôi vẫn không hy vọng ở quyển hạ Hy quang sẽ về bên cạnh Trang Tự, do tôi luôn tin loại gọi là "có không giữ mất chớ tìm", cơ hội không phải bao giờ cũng có, và đã gồm thì cũng không lúc nào xuất hiện lại lần hai, cả nhì người đang không thể thế lấy, vậy thì nên cần buông tay. Để hầu hết kí ức dù buồn bã hay vui miệng đều phát triển thành hồi ức, hồi ức tuổi thanh xuân và ái tình đầu.

Hy quang quẻ đã gồm một bắt đầu mới, dù mối tình ấy vẫn tương khắc sâu vào tim cùng đôi lần khiến cô thổn thức. Nhưng, chỉ nhiều lúc thôi, vì cuộc sống của cô hiện nay đang tràn trề sức sống. Một môi trường mới, chúng ta mới, sếp mới và phần đa nỗi lo toan mới. Hy quang quẻ vẫn rất dễ thương và đáng yêu với những suy xét nội trung ương - về canteen có danh thức ăn khó nuốt nhất trong những loại nặng nề nuốt, về xác minh "toi rồi" lúc phát hiện nay ghi một tuyệt hảo vô cùng xấu trong lần gặp gỡ đầu tiên với "phó tổng đẹp mắt trai". Hy quang đãng vẫn siêu ngây ngô với thiện lương - khi vừa xếp tư liệu vừa dìm nga hát, khi giúp đỡ bạn mở cửa phòng mà rơi từ bên trên cao xuống bị thương, khi đột nhiên áy náy cùng với lời nguyện cầu "không đâu vào đâu" trong ngôi chùa ở Thượng Hải, khi đưa máy đùa game chỉ việc dùng tay đề nghị khi nhận thấy bàn góc nhìn đau đớn chua xót của Lâm từ bỏ Sâm khi quan sát bàn tay trái sẽ mất khả năng cầm dao mổ.

Và không nhiều nhất, tôi thấy vui vày Lâm từ Sâm đã xuất hiện thêm ở đây, trong cuộc sống đời thường mới của Hy Quang. Dẫu vậy đồng thời, tôi cũng bất chợt âu lo khi không biết cô rồi sẽ lựa chọn ai - là tình yêu đầu tương khắc cốt ghi tâm, tốt mối tình công sở đầy băn khoăn vừa new đâm chồi nảy nở. Vậy Mạn đã làm cho mình rơi vào một trong những vấn đề nan giải - bởi người sáng tác nói rằng mình muốn cả Lâm tự Sâm lẫn Trang Tự. Cũng khiến lựa lựa chọn của Hy quang đãng trở nên khó khăn gấp bội - bởi bất cứ cô đưa ra lựa chọn nắm nào, là lựa chọn ở mặt Lâm trường đoản cú Sâm, bên Trang Tự, tuyệt rời xa cả hai, thì đều khiến hai trong các ba tín đồ hoặc cả bố người đều rơi vào hoàn cảnh đau khổ. Tôi thiệt sự hết sức mâu thuẫn, lúc vừa muốn Cố Mạn ra quyển hạ, vừa sợ rằng tuyển lựa của Hy Quang rất có thể khiến tôi rơi nước mắt. Gồm lẽ, nỗ lực Mạn cũng giống như thế, vậy buộc phải dù quyển thượng đang xuất phiên bản gần sáu năm, mà đến bây giờ vẫn chưa tồn tại chút thông tin nào của quyển hạ.

Xem thêm: Vienthonga - Tablet Máy Tính Bảng Giá Rẻ Trả Góp 0%

Thật ra, trong cha người họ, tôi nhức lòng ít nhất lại là Hy Quang, kế tiếp đến Lâm trường đoản cú Sâm cùng Trang Tự. Vớ nhiên, khoảng cách đau lòng này cũng hạn hẹp lắm, xê xích nhau một chút thôi.

Nhắc đến Lâm trường đoản cú Sâm, tôi bỗng chốc kiên định với xem xét rằng anh là nam bao gồm - là tín đồ dắt tay Hy quang đi mang lại một xong xuôi viên mãn. Tôi biết lời này sẽ không thể cho tới tai cầm Mạn, cũng biết nuốm Mạn đã từng lên giờ rằng không phải sau cuối nữ thiết yếu sẽ về với ai là điều quan trọng, mà đặc biệt là quá trình mà cả vật phẩm đã trải qua. Nhưng mà tôi vẫn ích kỉ, mang lại Lâm trường đoản cú Sâm, và cho cả xúc cảm chủ đạo của tôi - để mong muốn rằng anh là nam chính.

Thật ra ngay lập tức từ thời điểm Lâm từ Sâm xuất hiện, chính xác hơn là loại nhíu mày của anh ý và phật ý thuật lại câu nói "Em chưa từng gặp tôi", thì tôi đang biết ráng nào Hy quang đãng cũng phải gặp mặt vô số trắc trở với anh chàng này. Đôi khi, tôi bắt gặp một vài tín hiệu mà Lâm từ bỏ Sâm phân phát ra, hiểu rõ lí vày mà ban đầu anh làm khó Hy quang - độc nhất vô nhị là đoạn anh bảo, anh sẽ quên gần như chuyện hồi xưa và dữ thế chủ động làm hòa cùng với cô. Cho đến khi gần như chuyện được đưa ra bên ngoài ánh sáng, tôi bắt đầu vỡ lẽ, thì ra cuộc đời làm chưng sĩ của Lâm từ bỏ Sâm đã kết thúc với một mối hiểu nhầm to to đến vậy với Hy Quang. Tuy vậy trước khi giải thích được phát âm lầm, anh vẫn âm thầm lặng lẽ chôn che nó, để trở lại thích Hy Quang, nhằm bàn tính kĩ chiến lược một năm, với để lừa cô vào tròng đi dự ăn hỏi bạn thân của anh ấy và cả chuyện để cô tự dìm mình là "sếp tương lai" của anh.

Lâm từ Sâm biết Hy Quang khôn cùng ngốc nghếch, dẫu vậy vẫn lừa cô vào tròng rồi sau đây cho cô tan vỡ lẽ. Còn Trang Tự, vẫn muốn giăng lưới ra kéo mang Hy quang - qua việc hỏi chuyện "quả nho to" và xem đó như một lời hứa, tuy nhiên anh không phân biệt Hy Quang ngây ngô nghếch, đề xuất không kịp nhằm cô hiểu rõ dụng ý đằng sau câu nói đó. Vậy buộc phải Lâm từ Sâm đã thắng trước một bước, cho Hy quang quẻ biết mình thích cô dù cô vẫn tồn tại vương vấn không quên tình đầu.

Không phải tự dưng mà tôi có ước muốn rằng Lâm từ bỏ Sâm mới là phái nam chính, bởi vì anh là fan bên Hy Quang cơ hội cô yếu ớt nhất, là người mang đến nhiều thú vui cho cô nhất, là người đem lại cho cô tình cảm sâu đậm cùng bền chặt, cũng là fan lấy đi nụ hôn quãng đời đầu của Hy Quang. Nhưng, nếu như như tình yêu vừa đơm hoa này tan vỡ thì sao? giả dụ Hy Quang ko thể tặng kèm Lâm từ Sâm ánh nắng ban mai rực rỡ, thì sao đây? Anh đã làm tương đối nhiều vì cô, nhưng biết đâu, ấy là chưa đủ để khiến cô lựa chọn người cùng mình núm tay cho cuối đời là anh? Tôi vô cùng lo sợ nếu cuối cùng, Lâm từ Sâm cũng không có được hạnh phúc dù là người quen thuộc Hy quang đãng và mang đến cho cô hạnh phúc sớm nhất.

Và cuối cùng, Trang Tự, người khiến tôi nhức lòng và băn khoăn nhiều nhất. Anh xuất hiện trong tác phẩm, luôn giữ nguyên một vẻ rét lùng, kiêu ngạo và xa giải pháp khó gần. Tôi từng cực kỳ ghét anh, ghét anh yêu mà lại không nói, nói không rõ ràng hại Hy Quang phát âm sai. Ghét anh luôn lặng lẽ làm mọi vấn đề mà không nói nguyên do, khiến Hy Quang bi lụy phiền vì nhận định rằng anh đang làm vì chưng Dung Dung. Ghét anh bao gồm nhiều cơ hội như thế, đến cuối cùng vẫn không được dũng khí thốt ra lời yêu - mặc dù buổi chia tay ấy có lẽ là sống thọ không khi nào gặp lại. Ghét cả số đông phân đoạn cơ mà anh lộ diện đều là cảnh trầm bi đát đến lặng người.

Nhưng càng đọc, tôi lại càng đau lòng vì nhân đồ gia dụng này. Có lẽ, anh có thời cơ để nói ra, tuy vậy anh sàng lọc im lặng, chỉ bởi nỗi tự ti sẽ ngự trị với vây lấy toàn bộ cơ thể anh. Bao gồm lẽ, so với anh, tình yêu là 1 thứ xa xỉ cơ mà anh chưa tồn tại khả năng đụng đến. Nơi anh đứng luôn luôn là láng tối, bao gồm lẽ, anh luôn hy vọng Hy Quang sẽ dùng tia nắng yếu ớt của cô ý để kéo anh ra khỏi bóng tối bao trùm. Tôi đã mất ghét anh, chỉ giận anh đo đắn tranh giành. Giận anh đôi lúc bỗng trở buộc phải ngốc nghếch như Hy quang quẻ - lúc chỉ vì chưng một lời nói "rồi cô ấy sẽ quay trở về thôi" của Hy Quang nhưng nở nụ cười vui sướng. Có phải vì cuộc sống anh chưa bao giờ xuất hiện tại quả nho to, chưa bao giờ thoát khỏi cảnh nghèo túng và đa số nỗi âu lo mang đến tương lai, cần anh mới không đủ can đảm nói lời làm sao với cô, dù biết chỉ cần một câu của anh ý - Hy quang quẻ sẽ bất chấp tất cả mà chờ đón và hi vọng.

Tôi hiểu được những sự trường đoản cú ti trường đoản cú anh, sinh sống trong cảnh nhà cạnh tranh khăn, nội trọng điểm anh cũng biến thành ngày càng yếu ớt ớt và nhạy cảm, tín đồ càng tinh tế cảm đang càng từ ti. Nhưng Hy quang đãng lại tốt đẹp nhịn nhường ấy, vừa xinh đẹp, gia đạo lại tốt. Tất cả lẽ, thâm trọng tâm anh mang lại rằng phiên bản thân mình mới là người không xứng với cô. Vậy đề xuất anh không đủ can đảm ngỏ lời yêu thương với cô, chỉ dám hậu đậu trộm vui mắt vì khẩu ca vu vơ của cô ấy - nay đang trở thành câu hẹn hẹn đợi chờ để anh yên tâm phấn đấu. Và có lẽ, Trang Tự, đàn ông trai tự ti ấy hy vọng xóa chảy mọi khoảng cách về gia đạo hay chi phí tài, rồi bắt đầu nghĩ mang đến chuyện sẽ mang lại cô biết tình yêu của mình. Nhưng phải chăng, anh vẫn để vụt mất thời cơ cuối thuộc để nói lời thiệt lòng?

Bất giác, tôi giận lây quý phái mình. Vì có lẽ một kẻ như tôi trong tình yêu cũng trở thành trở buộc phải giống với Trang Tự. Yếu yếu, không thâu tóm cơ hội, vụt mất rồi bắt đầu ôm nỗi sầu đau. Trang Tự, bởi vì sao tôi lại cảm thấy anh còn ngốc hơn hết Hy Quang? Ít nhất, Hy quang quẻ dám tỏ tình, còn anh thì một câu rành mạch cũng không dám nói.

Nhưng dù có đau lòng hay thấu hiểu ra sao, tôi vẫn không hy vọng Trang Tự sẽ sở hữu được tình yêu của Hy Quang. Nghe phong thanh, vắt Mạn nói rằng quyển thượng viết về Lâm tự Sâm, còn quyển hạ đã viết về Trang Tự. Nghe tin này xong, tôi đâm ra hại hãi, liệu rằng sau vớ cả, Trang Tự new là tín đồ Hy quang đãng thật sự yêu? Và tất cả phải cuối cùng, mọi hy vọng của Lâm tự Sâm vẫn tan thành mây khói?

Những lần hiểu trước, tôi chưa từng lo sợ điều này, vị tôi suy nghĩ Hy Quang đã trở thành bạn nữ Lâm từ bỏ Sâm thì sẽ không tồn tại lí gì lại trở về với Trang Tự. Nhưng sáng nay đọc bình luận, thấy có bạn bảo Trang Tự mới là phái mạnh chính, tôi đâm ra hoang mang. Lục search mọi tin tức từ fb tuyệt gg để xác minh với bạn dạng thân rằng tôi luôn luôn đúng. Nhưng mà tôi không kiếm ra, ở bất kể nơi nào, có tín đồ ủng hộ Lâm tự Sâm, cũng đều có người ủng hộ Trang Tự. Ngay cả Cố Mạn cũng không đưa ra bất cứ lời như thế nào để xác định thân phận và vị trí của cả hai. Thứ 1 tiên, tôi nóng nảy với hoang mang lại vậy.

Ít tốt nhất trong Thiên Hành Cửu Ca, tôi còn biết kết cục của đất nước hàn quốc Phi vẫn ra sao. Còn hiện giờ mọi chuyện vào quyển hạ "Nắng Gắt" vẫn tồn tại là một ẩn số cơ mà tôi lừng khừng phải ngóng đến khi nào mới bao gồm kết quả? bạn khác hóng đã gần sáu năm, còn tôi new đợi vài ba tiếng đồng hồ đã thấy nóng ruột. Thì ra, bên cạnh chiếc vé bảo đảm an toàn cái kết luôn luôn HE và tình tiết truyện luôn ngọt, thì ráng Mạn lại ngược độc giả bằng cách để mang lại họ mong chờ - một sự mong chờ đằng đẵng cùng không hồi kết.

Tôi không có lí do ân oán trách cố gắng Mạn, sự lờ đờ của cô chỉ gồm thể chứng minh cô rất chăm chút và suy nghĩ tác phẩm. Với hơn nữa, tôi cũng từng phát âm được, rằng cô vẫn vừa viết vừa khóc vào quyển hạ - vày Trang Tự, vày sự lựa chọn ở đầu cuối của Hy Quang. Tôi chỉ có thể nói rằng, nạm Mạn đã tự đào hố chôn mình nhưng mà thôi.

Dù ra sao, tôi vẫn mong mỏi chiếc vé bảo đảm HE tê sẽ không bị hoàn trả trở lại vì tính năng không thể hiệu quả. "Nắng Gắt" quyển hạ, ý muốn rằng sẽ không lấy đi nước mắt của tôi bất kể là diễn biến hay kết truyện.

Đầu rối như tơ vò, nhưng chắc hẳn rằng quyển hạ sẽ không ra nhanh như vậy. Haizzz, chính xác là không bắt buộc lọt hố khi chưa chắc chắn kết quả thế nào mà!!