Cả hai thiếu phụ tử tù gần như khóc lúc tôi nói về những người con của họ. Mọi người phạm tội vì một lý do khác nhau nhưng ẩn sâu trong hai con mắt ngấn nước, tôi nhận thấy sự tỉnh dậy của bản năng người mẹ.

Bạn đang xem: Tử tù nguyễn thị thơm


Khi còn ở kế bên xã hội họ gần như là “bà trùm” khét tiếng giữa những đường dây bán buôn cái chết trắng. Với tội tình của mình, chúng ta đã đề xuất chịu hình phạt xứng danh của pháp luật. Nhưng điều khiến cho những con bạn này day xong xuôi trong các tháng ngày biệt giam là phần đa đứa con mà họ đã với nặng đẻ đau.


*

Khuôn mặt trắng trẻo, ưa nhìn lại được hỗ trợ thêm do “công nghệ” phẫu thuật thẩm mỹ và làm đẹp nên nhìn Dung vẫn còn đấy xuân dung nhan lắm. Dung bảo chính là nhờ trước đây có thời gian mở cửa hàng cắt tóc gội đầu và cái đẹp tại bằng Tường - trung quốc nên tất cả tiền và có nhiều thời gian để tu sửa cho sắc đẹp cho mình chứ từ bỏ khi vào chỗ này Dung không còn thiết tha cùng với chuyện đó nữa.

Dung gồm 2 người con gái. Đứa lớn sinh năm 1993 còn đứa bé dại sinh năm 1996. Tính ra, thời hạn mà phần đông đứa trẻ con ấy được phệ lên trong khoảng tay dịu dàng của cả phụ thân và mẹ là thừa ít. Ck của Dung - Nguyễn Quang tuyến cũng là 1 “đồng nghiệp” trong nghề buôn “cái bị tiêu diệt trắng” nhưng lại vắn số hơn Dung.

Tuyến bị tóm gọn năm 2004 với bị Tòa Phúc thẩm toàn án nhân dân tối cao Tối cao tuyên phát tử hình, đang thi hành án từ năm 2006. Còn Dung, kể từ lúc đường dây của Nguyễn Thị Thơm bị phạt hiện và Dung bị phạt lệnh truy nã, cả hai người con gái bé dại của Dung các gửi ông bà nước ngoài ở tỉnh bắc ninh nuôi dưỡng.

Suốt thời hạn chạy trốn sống Trung Quốc, đôi lúc nhớ 2 bé Dung cũng chỉ dám khóc thầm. Thời khắc mẹ bé Dung được chạm chán mặt nhau sau bao năm xa cách, trớ trêu chũm lại là thời điểm Dung nên ra trước vành móng chiến mã để trả giá bán cho hầu như tội lỗi của mình.

Thời gian bị giam vào trại Hỏa Lò đợi thi hành án, mỗi tháng hai con của Dung phần lớn vào thăm và tâm sự cùng với mẹ. Dung khoe với tôi, bé lớn vừa new lập gia đình. Cháu được các cụ ngoại gởi lên tp hà nội ở nhờ công ty một fan bác, con cháu học tại đây cùng quen với ông chồng là bạn học cùng trường cơ mà trên một lớp. Nhì đứa yêu nhau và ra quyết định lập mái ấm gia đình khi con gái Dung vừa học không còn lớp 12. Phía mái ấm gia đình nhà trai cũng tương đối hiểu với thông cảm đến hoàn cảnh gia đình của Dung.

Ngày mái ấm gia đình bên đó thuộc hai đứa vào thăm Dung và thông tin sẽ tổ chức triển khai đám cưới, Dung mừng mang lại ngỡ ngàng. Phía bên trong trại, tưởng tượng cảnh đàn bà hạnh phúc trong ngày cưới mà lại nước đôi mắt cứ trào ra, mừng mang đến con từng nào thì Dung lại thấy thương bé bấy nhiêu. Nàng dâu ngày về công ty chồng lúc nào cũng được người mẹ dặn dò đầy đủ chuyện, còn Dung đề nghị ngồi lại trên đây trong chống biệt giam để tưởng tượng ra cảnh đám hỏi của con gái mình.

Lúc đó, Dung chỉ thèm được chũm tay con gái và nói với nó một vài ba lời, cơ mà lại ko thể. Khi được hỏi về thiếu nữ út, giọng Dung bất chợt run run rồi trầm xuống. Ngày nghe tin mẹ bị tóm gọn rồi nên chịu án tử hình cháu bi tráng và sốc một thời gian dài, tự một học viên khá đang xuống trung bình. Mặc cảm với hoàn cảnh mái ấm gia đình của mình, tuy vẫn học lớp 11 nhưng con cháu sống khôn cùng khép kín đáo và ngay sát như không tồn tại quan hệ, tiếp xúc với đa số người.

Trong xuyên suốt cuộc truyện trò Dung luôn luôn nhắc tới câu hỏi chỉ mong cho các con đang tha thứ cho phần đông lỗi lầm mà tôi đã gây ra, cảm thông cho quãng thời hạn mà Dung đã không có ở ở kề bên để bảo ban chăm lo các con.

Nhiều lần giữa những giấc ngủ chập chờn với nỗi lúng túng của ngày đi trả án, Dung vẫn mơ thấy cùng các con mình dạo chơi ở đồi thông sau nhà bà ngoại. Đó là địa điểm tuổi thơ của Dung đã mập lên và đã và đang nhiều lần trước đây, Dung đưa các con về đó. Vẫn biết đó chỉ là ước mơ, mà lại Dung bảo nhờ hồ hết giấc mơ đó mà tìm lại được một chút ít thanh thản.

Xem thêm: Trò Đùa Quái Ác Của Người Nhật Bản Nhưng Chắc Chắn Bạn Sẽ Không Dám Chơi

Mong được sống để gặp lại con

Cuộc rỉ tai thứ 2 thân tôi và đàn bà tử tù đọng Nguyễn Thị Anh thường xuyên bị đứt quãng bởi cứ nói được nửa chừng là Anh lại ôm mặt khóc. Khi bắt đầu được dẫn giải vào và nghe tôi nói tới những người con là nước mắt của anh đã chực trào ra.

Nhìn phần đa giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tương khắc khổ và hằn phần lớn nếp nhăn của người đàn bà ở tuổi trung niên mà thấy lòng thắt lại. Giá nhưng mà không hám lợi, không sa chân vào hố sâu của tội lỗi, giá mà lại biết yêu mến lấy những con thì Anh đã không phải hối hận vì đã đẩy người con ruột thịt của bản thân mình vào vòng lao lý. Giờ đồng hồ đây, trong những tháng ngày ăn mòn sự cô đơn, tuyệt vọng ở buồng biệt giam, Anh đã nhận ra điều đó. Nhưng tất cả đã là thừa muộn…

Trước lúc bị phát hiện tại là bà quấn của một con đường dây ma túy liên tỉnh, Anh tất cả một các bước hết sức lương thiện: buôn rau xanh sạch từ thị xã Chương Mỹ lên cung cấp cho những chợ đầu mối ở trong phố. Nhưng mà rồi ma lực của đồng tiền tìm kiếm được quá thuận lợi từ hầu hết chất bột chết người white color đã tạo cho Anh bị lóa mắt.

Biết con mình bị tóm gọn và con đường dây sẽ lộ, Nguyễn Thị Anh đã bỏ trốn. Thời gian sau đó, Anh làm cho nghề buôn bán rau tự chợ Hà Đông ra chợ Văn Chương, tuy nhiên vẫn ko từ vứt được bé đường mua sắm ma túy. Tuy nhiên, tới mon 7 năm 2010 trong một chuyến sản phẩm của mình, Nguyễn Thị Anh đã biết thành đội CSĐT tù về ma túy - CAQ Tây hồ nước bắt quả tang khi đang có theo 76,482 gram heroin.

Kể từ lúc bị chỉ dẫn xét xử và buộc phải chịu phiên bản án tử hình, Nguyễn Thị Anh new chỉ có gần 1 năm ở trong buồng biệt giam. Anh nói với tôi vào gần một năm ấy, thời gian nào Anh cũng luôn luôn bị ám ảnh, dày vò bởi cảm giác đã đẩy đàn bà vào vòng phạm nhân tội. Mặc dù thế khi tôi hỏi tại sao ân hận cơ mà trong quá trình trốn tầm nã nã vẫn cứ tiếp tục sắm sửa ma túy thì Anh chỉ cúi đầu yên lặng…

Sinh ra trong một mái ấm gia đình nghèo sinh hoạt Biên Giang (quận Hà Đông), Nguyễn Thị Anh nhanh chóng lập mái ấm gia đình rồi sinh được 3 fan con, trong đó Lê Thị Ánh là con gái cả. Cuộc sống gia đình Anh ko mấy hạnh phúc, người chồng của Anh đã vứt lại 4 người mẹ con để đến với một người bọn bà khác.

Một bản thân Anh đề nghị bươn trải tìm sống để nuôi gia đình. Anh bảo, hôm đàn bà bị bắt vày tội vận chuyển phi pháp chất ma túy, Anh bị cảm, chống mặt không đi giao hàng được yêu cầu phải nhờ đàn bà đi thay. Anh cần thiết ngờ rằng chuyến hành trình đó là lần sau cùng 2 chị em con Anh được gặp gỡ nhau. Lê Thị Ánh và bạn trai đã biết thành kết án tù tầm thường thân và hiện nay đang thụ án trên trại giam Ngọc Lý (Bắc Giang).

Nếu như không trở nên bắt vào chuyến mặt hàng ấy thì chỉ 1 mon sau đàn bà Anh sẽ kết hôn. “Hai đứa bọn chúng nó vẫn chụp ảnh cưới với cũng bàn định kết thúc xuôi chiến lược tổ chức. Vậy cơ mà chỉ vày tôi bắt buộc mới ra nông nỗi…” Anh bỏ qua câu nói trong giờ nấc nghẹn ngào.

Giờ đây Anh chỉ từ được biết tin tức về tín đồ con cả qua những câu chuyện do 2 đứa em lên trại thăm nuôi chị về kể lại. Anh vẫn dặn dò 2 con không được tiết lộ cho chị biết là chị em chúng đề nghị chịu phiên bản án nghiêm nhặt nhất của quy định bởi Anh sợ con bé nhỏ sẽ bị sốc.

Anh nói vào nỗi nhức tê tái rằng trước khi mẹ bị bắt, đứa đàn bà lớn ngơi nghỉ trong trại đã nhắn về bảo với các em rằng nếu bà mẹ có mệnh hệ gì thì nó vẫn chết luôn luôn ở vào trại chứ chẳng về đâu. Cả đời chị em khổ sở, chưa ai đền rồng đáp được cho chị em cái gì. Hiện giờ chuyện đang rồi, chị cũng hèn nào mà chỉ thương chị em thôi. Tiếng nói của đứa con lớn đã như cắt vào từng khúc ruột của Anh, khiến Anh đề xuất khóc hàng đêm.

Kể từ lúc bị kết án, người ông chồng cũng vẫn một đôi lần vào trại thăm Anh, tuy nhiên mỗi lần chạm chán nhau Anh không khi nào quên được câu nói của nhà chồng, bọn họ hận Anh vì chưng đã giết mổ chết nhỏ ruột của mình.

Anh bảo, bởi câu nói này mà nếu tất cả chết làm cho ma thì Anh cũng quan yếu siêu bay được. Ước hy vọng của Anh trước lúc chết chỉ là một trong những lần đươc nhìn thấy con, Anh đã làm đối kháng xin tha tội bị tiêu diệt gửi lên chủ tịch nước. Tuy thế Anh bảo, phạm tội thế, chả dám hi vọng gì đâu.

Giờ đây, niềm vui lớn tốt nhất của Nguyễn Thị Anh là ý muốn đến ngày thăm nuôi mỗi tháng để được gặp hai đứa con. Anh bây giờ được lên chức bà nội cùng bà ngoại. Các lần 2 đứa lên thăm mẹ, bế theo những cháu là Anh mừng lắm. Dù chưa một ngày như thế nào được chăm sóc cho những cháu của mình, nhưng các lần nhìn thấy bọn chúng cười qua tấm kính chống trong chống thăm gặp gỡ tử tầy là Anh lại cảm xúc lòng mình ấm cúng lại.

... Tôi bong khỏi khu giam dành cho tất cả những người bị kết án tử hình lúc cơn giông trái mùa đã sầm sập đổ xuống. Trời mưa để cho thời tiết lạnh hơn. Cái cảm hứng rờn rợn lúc đầu khi bước chân vào đây hình như đã rã biến, thế vào đó là 1 trong nỗi bi lụy man mác. Vẫn biết, một ngày nào đó những nàng tử tù nhưng tôi vừa gặp mặt sẽ cần đền tội. Nhưng mà tôi cứ ước gì giá như trước khi bước chân vào vòng xoáy lầm lỗi họ gồm một chút thời hạn để nghĩ về về đầy đủ đứa trẻ đang sống thế nào khi cuộc sống chúng không còn có mẹ.