Dũng Đà Lạt là một trong những tay guitar thượng thặng ở sài Gòn, còn Uyên Linh là một trong giọng ca new nổi lên 5 thời gian trước và ngày dần chiếm lĩnh thị phần bằng lựa chọn riêng không vội vã của mình. Họ đến với nhau trong một “cơn bão” và nhận biết rõ mình rộng trong “ánh chớp của số phận”. “Dư chấn” còn lại là một sản phẩm chung mà lại hai bạn gọi là kỷ niệm, còn thị phần âm nhạc vào nước hiểu biết thêm một hai bạn nhạc sĩ – ca sĩ mới.

Lần trước tiên họ share về côn trùng duyên trong âm thanh và cuộc sống một cách trực diện với thẳng thắn…

Đọc thêmCa sĩ Uyên Linh: Nói tôi kéo anh ấy ra “ánh sáng”, tôi ngượng lắm!

*

Có cô ấy, tôi bắt đầu viết được

– Điều gì sẽ nhấc anh từ Đà Lạt xuống sài Gòn?

– Tôi xuống sài gòn cuối năm 2000. Trước đó, tôi chơi guitar trong vai trò nhạc công của đoàn ca múa đơn vị nước. Tôi ủ ấp rời Đà Lạt từ lâu, nhưng vì chưng là nam nhi duy độc nhất trong nhà nên bà mẹ tôi cấm đoán đi đâu cả.

Bạn đang xem: Uyên linh dũng đà lạt


“Em là vua rồi, em muốn làm gì anh sẽ làm theo hết”
Tôi lỡ các chuyện, nhưng lại cũng gặp gỡ may mắn nhiều chuyện. Thời ngơi nghỉ Đà Lạt, có một người bọn ông tới từ Anh hy vọng nhận tôi làm con nuôi, đưa qua bên kia cho đi học nhạc, nhưng người mẹ không đồng ý. Năm tiếp theo ông ấy lại quay lại Đà Lạt với ý kiến đề nghị đó, tôi giả dối ông là người mẹ tôi gật đầu để ông về Anh làm cho thủ tục. Đáng tiếc, chuyến cất cánh từ việt nam về Anh lần đó của ông gặp mặt nạn. Tôi ngừng giấc mơ thanh lịch Anh học tập từ đó.
Sau lần đi Anh bất thành, tôi quyết trung tâm xuống thành phố sài gòn với lời reviews của nhạc sĩ Bảo Phúc để có một chỗ làm. Tôi ôm kim chỉ nam phải tới trường nhạc ở một ngôi trường đường hoàng, có bởi cấp đàng hoàng, vì hồi giờ tôi toàn tự học tập qua bạn bè, sách vở và giấy tờ một giải pháp chắp vá. Rồi tôi thi vào được Nhạc viện Tp.HCM, tháng 9/2001.
Phải từ mưu sinh để theo đuổi vấn đề học, tôi có tác dụng đủ nghề, đùa nhạc sinh sống quán, chép nhạc… – đủ cả. Nhưng mà ngày đó lịch học sinh sống trường nhạc cực kỳ khắt khe, yêu cầu tôi phải dừng học để mưu sinh. Tôi liên tiếp với các bước làm nhạc, rồi được bước đi vào chống thu, cứ thế dần dần đi qua mười mấy năm rất sôi động để mang lại ngày từ bây giờ (cười).

– Từ lúc nào thì anh ban đầu tự tin với toàn bộ mọi vật dụng mình bao gồm ở sử dụng Gòn?


– Thực ra tính đến giờ tôi vẫn chưa được tự tin lắm, mỗi ngày đều phải sở hữu những điều bắt đầu mà mình chưa đoán được, hoặc chưa update được, dù tôi sẽ sống làm việc đời với số tuổi khăng khăng rồi. Tuy nhiên thực ra, một nghệ sĩ chuẩn bị bước lên sảnh khấu, giả dụ họ vẫn còn giữ được sự hồi hộp với chút lo lắng, thì nghĩa là người đó vẫn còn chưa bị chai sạn cảm xúc. Hơn nữa hồi hộp có nghĩa là chưa tự tín mấy!

– Điểm mạnh mẽ của con người nghệ sĩ vào anh là gì?


– Tôi si mê thực sự chứ không vì chưng một tại sao gì. Cạnh bên đó, tôi có khả năng học được từ kẻ đối diện hoặc bằng hữu xung quanh mình hơi nhanh.

– cố gắng rồi, anh cũng đều có một đĩa nhạc riêng, vày một cửa hàng quân Idol thể hiện, cũng đó là người anh yêu thương. Đâu buộc phải nhạc công nào cũng thu được những điều ấy!


– Đúng! Vì tất cả cô ấy, tôi mới viết được. Chứ thông thường tôi cứ cười chơi tếu táo khuyết thế này thôi (cười). Thực ra, những nhạc công phần lớn sáng tác, dù chỉ 1, 2 bài, nhưng đa số họ đông đảo viết rồi… cất vào ngăn tủ.

– Một fan thích cười đùa tếu táo bị cắn dở thế mà lại Uyên Linh lại bảo, cô ấy nghe thấy trong tiếng bọn của anh không hề ít nỗi buồn!


– Thì ông Charlie từng nói, người cười những nhất là người buồn nhiều tuyệt nhất đấy thôi. Vẻ ngoài người đó đôi khi chỉ là bội nghịch ứng từ vệ của mình để kháng lại gần như gì thực sự mặt trong. Phải sự niềm phần khởi của tôi bên phía ngoài cũng đôi khi là để tranh đấu với nỗi buồn, cùng nó vận vào tiếng đàn. Ở bên trong, tôi là người có nhiều tâm sự. Có lẽ vì thế, Linh đúng!

*

– Vậy anh có khi nào buồn chuyện: đa số nhạc công như anh ở nước ta thường ko mấy lúc được công chúng biết tới, dù có tài ba biện pháp mấy. Chỉ mang đến khi các anh đính thêm với một giọng ca như thế nào đó, nhưng mà cũng buộc phải là nổi đình nổi đám thì mới được nhắc tên. Theo phong cách đó, cái thương hiệu Dũng Đà Lạt từ nay sẽ nối sát sau tên Uyên Linh?

– fan làm nhạc là người thầm yên phía sau ca sĩ, nhưng đương nhiên họ cũng mong muốn được mọi người biết tới. Tôi nghĩ phương pháp một nhạc công giỏi nhạc sĩ nói tôi không bắt buộc ai biết tới chắc rằng chưa chân thực lắm. Tuy nhiên, công chúng luôn thấy tên họ ở vùng sau tên ca sĩ, thì tôi thấy điều này cũng dễ dàng hiểu, bởi ca sĩ là tín đồ đến sát với công bọn chúng hơn. Vậy nên, tại sao lại đi yên cầu sự công bình mà ko vui với kết quả này mình chế tạo ra dựng?

Tôi biết, bây giờ có nhiều anh em chơi nhạc rất hay, nhưng mà cũng không một ai biết mang đến cả. Nếu như họ cứ sân đắm say thì đâu còn thời hạn để sống với đam mê. Buộc phải chuyện tôi đính với thương hiệu Uyên Linh sau thời điểm làm đĩa nhạc chung với cô ấy, tôi thấy không sao cả, vui chứ!

Đi cạnh cô ấy cơ mà chẳng làm những gì ra hồn, ngán lắm!– Điều lớn nhất anh nhận được khi làm tầm thường cùng Uyên Linh là gì?

– Ý tưởng album “Ước đưa ra ta chưa gặp nhau” là vì Uyên Linh nghĩ ra. Tôi là fan khá nhát nên khi cho Linh nghe những bài bác hát bản thân viết, tôi chỉ suy nghĩ nếu tương xứng thì sẽ gửi vào từng thành phầm riêng lẻ của Linh về sau chứ không bao giờ có ý định làm một đĩa riêng, bởi thấy nó mang tính cá thể quá. Đùng chiếc Linh bảo ước ao làm thành một đĩa nhằm kỷ niệm. Tôi new nói vui với Linh: “Em là vua rồi, em muốn làm cái gi anh sẽ làm theo hết” (cười). Linh là vậy, vô cùng quyết liệt.

Bạn bè trước giờ đồng hồ chỉ nghĩ tôi đánh guitar thôi, tất nhiên đa phần nhạc công ai chẳng chế tác một vài ba bài… cho dù chỉ nhằm “cất vào tủ”, thỉnh thoảng lấy ra ngắm chơi. Tôi cũng vậy. Thời điểm thu âm xong anh em trêu chơi dữ lắm, tuy vậy thực ra ai cũng ủng hộ tôi. Bọn họ chưa cần phải biết album tốt dở cố kỉnh nào, dẫu vậy họ gọi mỗi bài xích trong đĩa nhạc này phần đa là cảm giác thật của tôi. Album bao gồm 7 bài, 2 bài xích tôi viết trường đoản cú lâu, còn sót lại đều là viết cho riêng Linh. – hình như 5 bài viết riêng cho Linh là lúc quả đât nội trọng điểm của anh vẫn dậy sóng?

– gồm điều chắc chắn chắn, nếu không có Linh, tôi không viết ra nhiều được như thế, tôi sẽ chỉ cười cười và bầy đúm đồng đội mỗi ngày thôi.

Nhiều người nói họ viết bài A hay bài xích B cho nữ giới thơ vào tưởng tượng, dẫu vậy tôi không tin tưởng đó chỉ là tưởng tượng. Tôi tin họ phải gồm tình cảm thực sự new viết ra được những bài hát như thế. Tôi may mắn chạm mặt được chị em thơ của mình. Chưa có ai như Linh, chưa ai làm tôi phải để ý đến nhiều vậy (cười). Ví dụ bài bác “Ước sao ta chưa gặp mặt nhau” tôi chỉ viết từ 1 – 4 giờ tạo sáng là xong. Linh là người cho tôi nhiều cảm hứng nhất, dù trước kia tôi cũng yêu thương vài cô bé rồi. Gặp gỡ Linh rồi, tôi nhấn ra, con người ta có thể từ bỏ nhiều thứ chỉ do một fan nào đó, tuy vậy biết có thể chẳng tiếp cận đâu, tuy vậy mình vẫn sẵn lòng làm đa số thứ vì tín đồ đó. Trong cuộc sống một người rất cần được có những dịch chuyển như thế, đề xuất có xúc cảm đó một lần, dốc không còn lòng vì một bạn nào đó như thể quên đi thiết yếu mình. Đó là hóa học xúc tác để mình đi tiếp được.

– Rồi sau đầy đủ phút giây “quên đi chủ yếu mình” ấy, thời gian tỉnh lại, anh bao gồm thấy mình đã mất tất cả không?

– Không, cơ hội mình chọn xả thân thì vẫn chẳng cảm giác mất mát gì cả. Tôi rất yếu ớt nhưng trong sâu thẳm lại là bạn vô cùng dũng mãnh và liều lĩnh. Tôi thấy điều này thống độc nhất ở vào mình, từ khi ra quyết định nói dối người mẹ để suýt đi Anh rồi.

Trước giờ, tín đồ ta hay can dự con thiêu thân là các nàng yếu đuối, chúng ta đâu biết, nhiều bọn ông là thiêu thân lắm…

*

Phải làm điều gì đấy trả lại công bình cho Linh

– Sau album chung đầu tiên, cuộc sát cánh tiếp theo đã là gì?

– đương nhiên tôi ao ước làm một cái gì đó cho Linh để cách đường sự nghiệp của cô ấy ấy có tương đối nhiều màu sắc đẹp hơn. Tôi phụ Linh số đông việc nhỏ tuổi như chọn bài bác hoặc nhờ nhạc sĩ viết bài, tìm tín đồ làm hòa âm, phối khí. Rồi tôi cũng trở nên viết nhạc mang đến Linh, nhưng đề nghị là cô ấy thích. Tôi mong muốn đó là sự việc hãnh diện cá nhân của bản thân chứ không phải lúc nào cũng đi cạnh cô ấy nhưng chẳng làm vật gì ra hồn, xuyên ngày cứ đứng đó với cười mỉm cười thì ngán lắm.

– tức là nhạc công Dũng Đà Lạt sẽ bước đầu tiên chuyển sang trọng vai trò nhà tiếp tế âm nhạc?

– không hẳn. Trước Linh, tôi đã và đang viết một số bài mang lại Phương Thanh hát. Tôi cũng đã làm giám đốc âm nhạc một số trong những show của Phương Thanh. Tôi cũng đã làm hòa âm, sản xuất đĩa mang lại vài người. Nhưng mà khi làm cho với Uyên Linh mọi người mới biết nhiều. Tôi coi sẽ là may mắn. Tôi cũng mong thời gian trôi qua, mình sẽ sở hữu thêm nhiều kinh nghiệm tay nghề để mang điều này giúp đến Linh.

Xem thêm: Cá Koi Mini Có Lớn Không Có Sân Vườn, Cá Koi Mini

– không ít người theo dõi cuộc sống âm nhạc thành phố sài gòn cho rằng, anh rất có thể trở thành một bên sản xuất, một tín đồ làm hòa âm, tuy thế dù vậy, tất cả đều không bằng chỉ nhằm Dũng Đà Lạt là 1 trong tay guitar?

– chúng ta có tại sao riêng. Chưa hẳn một nhạc công xuất sắc nào cũng trở nên làm hòa âm hay, hoặc một người làm hòa âm hay chưa chắc là một nhà thêm vào giỏi, thậm chí còn một bên sản xuất giỏi không nên biết sáng tác nhạc là gì – họ chỉ cần nắm bắt được xu thế thời đại thôi. Buộc phải nhận xét đó tôi ko thấy buồn, mình buộc phải đi và lắng nghe đều nhận xét đó, nếu như muốn có sản phẩm giỏi hơn.

– Sự nhất quán có đủ để hai người cùng nhau đi tiếp với nhiều kế hoạch chung to hơn?

– Linh là một cô bé quyết liệt và khôn xiết cá tính. Là phụ nữ, tất nhiên Linh cũng có lúc yếu đuối, ví dụ điển hình ngày gặp và yêu tôi. Nhưng chúng tôi không kỳ vọng nhiều quá, vì sẽ tương đối dễ thuyệt vọng và cáu gắt. Riêng biệt mình, tôi thấy được mang đến đi đang là vui, tôi không chờ hy vọng quá nhiều.

– nguyên nhân anh ít tự tin về quan hệ này thế?

– chưa phải tôi không tự tin mà là không kỳ vọng. Cuộc sống chuyển đổi nhanh lắm, tôi đủ trưởng thành và cứng cáp để phát âm nó rồi. Nghề của cửa hàng chúng tôi nhiều phát triển thành động, nên mọi lắp thêm càng không khi nào như bản thân tưởng tượng. Tôi luôn luôn sẵn sàng, bao gồm việc gì đấy xảy ra cũng ko có gì cả.

Khi còn rất có thể đồng hành, tôi chỉ luôn nỗ lực chân thành độc nhất vô nhị với cô ấy. Tôi luôn sẵn sàng nấu nướng các thứ vào nhà nhằm ngủ dậy cô ấy bao gồm đồ ăn. Tôi đi chợ hay làm gì đều được. Ví dụ, cô ấy bảo: “Anh ơi viết hộ em bài bác phối nhằm mai tập”, thì tôi trả lời: “Đợi anh kho nồi cá ngừng đã rồi anh vào viết” (cười).

– lúc so sánh hai bạn Dũng Đà Lạt – Uyên Linh với các cặp minh quân – Mỹ Linh, Quốc Trung – Thanh Lam, Linh nói: “Họ từng hoặc sẽ là vợ chồng, còn chúng tôi có thể vẫn không khi nào là vậy cả”. Nhưng, tôi lại thấy phần đa điều anh đang tạo nên Linh còn êm ấm hơn sự share giữa vk chồng?

– Đúng rồi. Tôi chỉ có vốn quý là sự việc chân thành. Đôi khi mình làm gần như thứ chỉ để sở hữ một thú vui hay sự ăn nhập của người mình yêu thương thôi. Vậy cũng là hạnh phúc rồi.

*

– Vậy còn điều êm ả dịu dàng nhất Linh giành riêng cho anh là gì?

– Linh là thiếu phụ mà, buộc phải ắt bao gồm những nữ tính riêng. Ví dụ như một sự đon đả nào đó của cô ấy ấy là dịu dàng rồi, tuy vậy âm thanh nghe hoàn toàn có thể không êm ả dịu dàng cho lắm (cười). Nhưng với tôi cố gắng là đủ. Bảo Linh sến súa chắc hẳn cô ấy có tác dụng không được, nhưng tôi cũng không cần thiết như vậy. Tôi chỉ cần thông cảm, rộng lớn lượng với nhau, chũm là tuyệt vời và hoàn hảo nhất rồi.– cố kỉnh mà Linh bảo cô ấy là 1 con mèo!