Giới thiệu: Là người bình thường chưa khi nào tưởng tượng trở thành gì đó nổi tiếng cơ mà sau giấc mộng lại trở đề xuất mộng thường.

Bạn đang xem: Xuyên không thành đại minh tinh

Trở đề nghị xinh đẹp nhất lại bị lão gia nào đó mân mê.Không rõ chuyện gì đã xảy ra, khi nhận ra mình đang là minh tinh của thời làm sao thì cũng nhận ra que thử nhị vạch hiện ra trước mắt? Phải làm những gì tiếp theo với số trời mới? Mời phát âm truyện Xuyên ko Thành Đại Minh Tinh đã xong xuôi để khám phá số phận của phái nữ nhân đồ vật chính.
Chương 1
Giang Như Lục thức giấc dậy, phát hiện tại đầu mình nặng trĩu. Cô cố hết sức để mở mắt, lại nhận thấy rằng mình đang ở trên một cái xe. Cô nghĩ lại, cụ thể là cô vẫn xem nhà thuộc với bố mẹ, bởi vì quá mệt, phải đã ngủ thiếp đi trên đường trở về. -Ba? - Giang Như Lục yếu ớt ớt khẽ call - Mẹ? bên trên xe vẫn ko có bất cứ phản hồi nào, cô cảm giác như hiện giờ đang bị ai đó ôm vào lòng. Hương thơm rượu trộn lẫn mùi hương thuốc lá trên người kẻ kia thật sự rất cạnh tranh chịu, cô bắt đầu muốn giãy dụa theo bản năng. - Ngoan nào, em cứ gọi tôi là bố đi - . Người đàn ông đó cười cợt một giờ đầy dung tục - ko uổng công tôi lo nghĩ mang lại tương lai của em như thế, còn thân yêu hơn từ đầu đến chân cha ruột của em. Nhân Nhân, tôi nói chứ em đừng bao gồm lăn lộn nghỉ ngơi giới giải trí làm gì nữa. Cứ theo tôi là được, tôi mang đến em cả nhà lẫn xe. Chỉ cần em sinh mang lại tôi một đứa con trai, tôi vẫn còn cho em một phần thưởng khủng hơn. Người đàn ông này có hàm ý gì đó. Cô chỉ mong mỏi chạy trốn, nhưng body lại nhũn ra, hoàn toàn không gồm chút sức lực lao động nào cả. -Nào, ba sẽ mang lại con ăn món ngon. - Người lũ ông giữ chặt gương mặt cô, tách bóc miệng ra, đút một viên thuốc, rồi lại hôn lên má.–Đẹp quá.Khuôn mặt nhỏ nhắn này thiệt sự khôn cùng mềm mại, cơ mà mà vừa chỉ đụng nhẹ một cái, sẽ đỏ ửng hết cả lên. Làm cha đau lòng thừa đi mất. Sau vài ba lần cố gắng giãy dụa cũng nhưng không có tác dụng gì, Giang Như Lục lại liên tục hôn mê. -Giám đốc Trần, khi nãy phu nhân call điện bao gồm hỏi khi nào thì ông về nhà?- Chú bác tài khá hiền đức lành, ông không chịu được nổi cảnh cô gái nhỏ tuổi kia bị người có quyền lực cao Trần chuốc thuốc. Con gái của ông cũng trạc tuổi cùng với cô bé này, thiệt sự là không đành lòng, nên mới mở miệng hỏi chuyện. Tuy trằn tổng là con người vừa hèn yếu vừa háo sắc, nhưng mà ông ta cũng rất sợ vợ. Cho dù ông ta làm các chuyện ko hay bên ngoài, thì cũng hoàn toàn bí mật đáo. Nếu rất thật sự bị vk phát hiện, nai lưng tổng ko chết cũng trở nên lột da. Ônghi vọng giám đốc Trần có thể từ quăng quật cái ý nghĩ có tác dụng hại cô nàng này trong đầu. Nghe nói cô bé bỏng này chỉ mới 20 tuổi, lại xinh đẹp như vậy. Đang đúng vào độ tuổi đẹp tuyệt vời nhất lại chạm mặt phải biến chuyển cố nắm này, chỉ hại cô bé không chịu đựng đựng nổi. Người đứng đầu Trần cũng ko thể mang về cho cô nhỏ nhắn tương lai gì. Mà nếu để phu nhân vạc hiện, cô nàng này cũng trở thành chịu rắc rối. Quả nhiên, người đứng đầu Trần vừa nghe bác tài nói như vậy, hễ tác trên tay cũng dừng lại hoàn toàn lại, khuôn mặt có chút vày dự. Ông ta là người yêu vợ. Gặp gỡ, tầm thường sống cùng nhau cũng hơn 20 năm rồi, nếu như như nói không tồn tại tình cảm thì cũng ko đúng. Chỉ là, vợ chồng với nhau dịp nào chẳng vậy. Thông thường sống càng nhiều ngày lại càng giống bạn thân. Thử hỏi ai và lại có cảm hứng này kia với người thân trong gia đình chứ? dịp còn trẻ chỉ hận ko thể mỗi ngày một lần, cho giờ thì vài ba năm cũng chẳng gồm lấy một lần. Trái tim ông ta mỗi lúc nhìn vợ cũng càng ngày càng bình thản. Chẳng qua ông ta vẫn có nhu cầu ham muốn tất yếu. Trông thấy các chị em trẻ đẹp cũng trở thành động lòng.Nhưng ông ta trường đoản cú ngẫm cũng vẫn thấy bản thân là bọn ông tốt. Ít độc nhất vô nhị thì ông ta vẫn về nhà, những thứ đề nghị cho vợ cũng không lúc nào thiếu. Đàn ông ta mà, phạm sai trái ở phương diện này cũng là vấn đề hết sức bình thường, chỉ việc nhớ về đơn vị là được. Ông ta cũng biến thành không bởi vì những cô bé trẻ này cơ mà li hôn. Cho dù sao thì vứt rơi người vk đồng cam cộng khổ chắc rằng sẽ bị báo ứng. Lái xe thấy giám đốc Trần vì chưng dự, lại quyết chổ chính giữa nói tiếp: - Phu nhân đã call mấy cuộc điện thoại cảm ứng rồi.Phu nhân nói gồm chuyện muốn bàn bạc với ông. Người đứng đầu Trần cúi đầu chú ý Giản Nhân Nhân đang trong tâm địa mình, lại càng thêm bởi dự. Suốt mấy năm qua, ông ta làm việc gì cũng khá cẩn thận. Ít duy nhất thì phu nhân ở nhà cũng ko phát hiện tại chuyện gì bất thường.Các ngôi sao sáng nữ quá dễ thương ông ta cũng không dám trêu ghẹo, giả dụ thật sự xảy ra việc gì thì cũng số đông là mất quá nhiều hơn được. Giản Nhân Nhân là cô bé đẹp nhất mà lại mấy năm cách đây không lâu ông ta gặp. Trông thế nào cũng vẫn cứ đẹp, làm cho ông tanhớ lại mọt tình đầu năm xưa, vừa dễ thương lại vừa thuần khiết, ông ta ko muốn bỏ dở cơ hội này. Giản Nhân Nhân vừa từ vị trí khác đến. Cô không tồn tại chống lưng, không tồn tại quan hệ, cũng không có tiếng tăm, quan trọng nào mà an ninh hơn được nữa. Ông ta cũng chẳng phải là trước đó chưa từng nghĩ mang lại chuyện bao nuôi. Nghe nói, còn tồn tại một ông chủ khác cũng chú ý trúng Giản Nhân Nhân. Tất nhiên ông ta cũng không muốn làmchuyện tranh giành với người khác. Nếu như lớn chuyện, ông ta sẽ khó khăn mà đối lập với vợ. Mang lại nên, cơ hội này khôn cùng hiếm có. Để lần sau ko chừng Giản Nhân Nhân đã là người của kẻ không giống rồi, vậy tất yếu ông ta cũng bắt buộc đụng cho được. Trên đầu chữ “sắc” gồm con dao.* *Chữ “sắc” trong tiếng trung viết là 色 . Phần bên trên của chữ “sắc” chính là chữ đao ( 刀 ) có nghĩa là con dao, hoặc thanh đao. Trường đoản cú xưa cho tới nơi, tất cả biết bao tín đồ táng gia bại sản, thân bại danh liệt cũng chỉ bởi một chữ sắc. Câu này sở hữu đại ý: “sắc” khiến người ta thiếu tính lí trí, tương tự như con dao bén có tác dụng hại chủ yếu mình và fan khác. Giám đốc Trần cắm răng, nói với tài xế: -Ông cứ nói với vợ tôi, tôi vừa đi công tác. Đợi chút nữa bảo thư kí cài vé máy cất cánh cho tôi.

Xem thêm: Top 100 Bài Hát Nhạc Trẻ Hay Nhất 2020, Top 100 Nhạc Trẻ Hay Nhất

Rất nhiều chuyện còn lại ông không cần lo. Fan tài xế thầm thở dài một tiếng nặng trĩu, ông sẽ cố hết sức rồi. Trong bây giờ mà giám đốc Trần vẫn không chịu buông tha cho cô bé xíu này, coi ra vẫn quyết tâm làm hại cô. Ông còn yêu cầu nuôi cả gia đình, tất yêu nào đắc tội với người đứng đầu Trần được. Ông chỉ hoàn toàn có thể thầm nói câu xin lỗi vào lòng. Một bạn tầm thường xuyên như ông, không nên thể hiện làm nhân vật vẫn hơn. Người tài xế ko nói thêm lời làm sao nữa cơ mà lái xe đến thẳng khách hàng sạn ở vị trí chính giữa thành phố. Người có quyền lực cao Trần chưa phải là người bần tiện với phụ nữ. Hơn thế nữa ông ta cảm giác Giản Nhân Nhân đẹp tới mức nao lòng. Yêu cầu ông ta bảo tài xê đem một chống hạng sang, chờ lấy được thẻ chống rồi thì bảo tài xế rời đi. Ông ta bế Giản Nhân Nhân vào thang máy, quét thẻ tới tầng 23. Vào mang lại phòng, người đứng đầu Trần để Giản Nhân Nhân bên trên giường. Đúng lúc ấy,cô tỉnh dậy. Giang Như Lục cảm thấy body nóng như lửa. Nhớ lại chuyện xẩy ra trên xe, cô mau lẹ hiểu ra đa số chuyện. Mang lại dù bây giờ là tình trạng gì, cônhất định phải rời ngoài đây, ko thì sẽ xảy ra chuyện.Chỉ là trong khi còn tỉnh giấc táo, chưa chắc hẳn cô đã hoàn toàn có thể chạy bay từ tay một người lũ ông, chứ đừng nói tới bây giờ. Giang Như Lục quyết tâm, gặm lưỡi bản thân một cái. Cảm giác được sự nhức đớn, lúc này cô mới mới tỉnh hãng apple được một chút. Khuôn mặt cô đỏ hồng lên, trông hết sức cuốn hút, khiến cho Giám đốc Trần hoàn toàn không thể kìm chế nổi. -Ông cứ đi rửa ráy trước đã. - Cô đẩy ông ta cùng nói. Vì vóc dáng của cô thời gian này, cung cấp đó các giọng nói vốn mượt mại, cứ như thể đang nũng nịu. Mặc dù Giám đốc è là tín đồ thô lỗ, nhưng lúc này nghe thấy Giản Nhân Nhân nói như thế, chỉ hoàn toàn có thể kìm nén sự kích rượu cồn lại : -Vậy được, tôi đi rửa ráy trước, em cứ nghỉ ngơi một lát. Thiệt ra trong tâm địa ông ta cực kỳ khinh thường xuyên Giản Nhân Nhân, cũng không phải lo ngại rằng cô đã chạy trốn.Dù sao cũng cô còn tồn tại việc yêu cầu nhờ vả ông ta, không chỉ có vậy lại bị ông ta mang lại uống thuốc, theo dự trù thì bây giờ trong người vẫn còn đấy bứt rứt khó khăn chịu. Giám đốc Trần cứ vậy yên trung tâm vào chống tắm. Giang Như Lục biết rằng thời hạn cấp bách, cô phải hối hả thoát ngoài đây. Còn nếu như không đợi lúc người bọn ông này bước thoát ra khỏi phòng tắm rồi, cô sẽ không còn cơ hội nào nữa. Nghĩ đến đây, côcố thay chống lại sự nóng bức và mêt mỏi vào cơ thể, leo xuống giường, cẩn trọng đi về phía cửa. Khoảng cách từ mẫu giường mang đến cửa chỉ bao gồm vài mét, dẫu vậy Giang Như Lục phải mất ngay sát 5 phút new đến. Từ bây giờ toàn thân vẫn toát mồ hôi, cảnh đồ vật trước mắt ngày càng mơ hồ. Cũng may cô vẫn tồn tại cố chịu đựng đựng được. Cô mở cửa với tốc độ nhanh nhất, ai ngờ vừa tạm dừng hoạt động lại, cô liền ngã nhào xuống đất. Giang Như Lục biết, chẳng mấy chốc người bầy ông đó sẽ phát hiện mình đã ra khỏi căn phòng, ông tavẫn sẽ cấp tốc hơn. Bất kể có đi thang trang bị hay thang bộ, đầy đủ không chạy thoát được. Đành cược một ván vậy! Đi qua mắc núi, đi lại cũng mắc sông rồi. Giang Như Lục nhanh nhảu đứng dậy, gõ cửa phòng bên cạnh. Trong tim đang nguyện cầu phòng ở kề bên có bạn và là một trong người tốt. Thẩm Tây Thừa tạm thời ở khách sạn, vừa tắm xong chuẩn bị xem tư liệu rồi đi ngủ. Chuông điện thoại cảm ứng thông minh lại reo lên, nhìn màn hình hiển thị, là người bạn thân gọi đến. Anh ngẫm nghĩ cơ mà rồi cũng nghe máy. -Có buộc phải chú làm việc phòng 2312 không? Thẩm Tây vượt nhíu mày: -Là ai nói cùng với cậu? -Chú không phải nghĩ nhiều.Có đúng vậy không? Anh sẽ tìm cho chú một cô em, cực kỳ xinh đẹp, khôn cùng thuần khiết. Vậy này thì có khác tai ác gì “dắt khách” đâu. Thẩm Tây quá chỉ lạnh nhạt trả lời: - ko cần. - Anh sẽ bảo fan ta thông qua đó rồi. Chú cứ coi như fan tâm sự cũng khá được - Vừa kết thúc lời, người đồng bọn cũng quắp máy. Thẩm Tây quá sờ mũi, còn chưa kịp gọi điện để từ chối, đang nghe thấy giờ đồng hồ gõ cửa. Anh vùng lên ra mở cửa, trái nhiên đứng trước cửa là một trong cô gái.Anh còn chưa kịp nói lời nào, cô nàng đó đã bước vào. Cô cứ núm lấy cánh tay anh ko buông, như thể đang uống vượt nhiều. Thẩm Tây Thừa luôn tiện thể ngừng hoạt động phòng. … Anh biết, bây giờ để cô bé này về thật sự là không thích hợp. Tuy vậy giữ cô nghỉ ngơi lại đây cũng không yêu thích hợp. Tống Thần thiệt sự khôn cùng thích làm cực nhọc anh. Trong năm này anh đang 35 tuổi, bắt buộc không có nhu cầu sinh lý. Từ lâu cũng từng siêu phóng túng, nhưng mấy năm gần đây cũng đã giảm bớt lại nhiều. Thẩm Tây thừa ngửi thấy mùi hương ung dung nhạt dễ chịu trên tín đồ cô gái, khuôn khía cạnh trang điểm cũng không quá đậm, vì chưng vậy đưa ra quyết định giữ cô ngơi nghỉ lại đêm nay. Ở phòng mặt cạnh, chủ tịch Trần phát hiện tại Giản Nhân Nhân đang trốn mấtliền mau lẹ mặc mẫu áo choàng tắm, gọi điện thoại hỏi lễ tân.Lễ tân nói rằng không để ý Giản Nhân Nhân tất cả đi xuống giỏi không. Ôngtabèn search một lượt ngơi nghỉ lối đi thoát hiểm cũng ko thấy. Tốt có bạn nào đã cứu vớt Giản Nhân Nhân rồi? còn nếu không với tình hình hiện tại thì cô trọn vẹn không thể rời ra khỏi khách sạn. Chủ tịch Trần mong chửi thề. Thật rất khó gì bắt đầu có cơ hội thế này, lần sau sẽ rất khó khăn, cá vị trí thớt còn bay được, chết tiệt. + " -------oOo-------