ới nàng là tâm trạng không lối thoát.Nàng yêu con, nàng thèm một đứa con gái, đó là ấp ủ từ thời nàng chưa gặp anh, thời nàng đang làm mẹ đơn thân, nhưng nàng không đủ can đảm để thực hiện.Khi yêu anh, nàng vẫn còn thèm khát đó nhưng chưa bao giờ nàng nghĩ nàng sẽ có con với anh, vì nàng quá hiểu hoàn cảnh của mối tình này, nàng hiểu nàng phạm tội chết với vợ của anh khi nàng để điều đó xảy ra…Vậy nên nàng và anh đã cùng nhau ngăn ngừa. Ngoài những ngày an toàn, thì nàng dùng viên khẩn cấp, và nếu quá số lượng được dùng thì anh chủ động cho ra ngoài…

Vậy mà bây giờ thế này đây

Còn anh, cũng nhiều lần anh thủ thỉ với nàng giá giữa nàng và anh có một mối ràng buộc nào đó như con cái chẳng hạn, nhưng rồi anh lại nói đến những hệ lụy nếu có con chung, khổ cho cả đứa con chung và nhữg đứa con đã có. Anh bảo là nàng có nghĩ anh ích kỷ anh cũng phải nói thế… Vậy nên đôi khi không thích cách xuất ra ngoài nhưg anh vẫn cùng nàng thực hiện một cách nghiêm túc.

Bạn đang xem: Ngoại tình

Còn bây giờ thì thế nào đây?Nàng đã quá hiểu là phải làm gì, vì chỉ có một lựa chọn duy nhất không cần phải suy nghĩ là BỎ THAI bởi vì Nàng không biết cái thai hình thành lúc nào và trong thời gian đó nàng đã dùng đến thuốc tránh thai khẩn cấp.

Mở VN Ngày Nay, xem nhiều ảnh hơn >

Điều nàng cảm thấy đau đơn là đó, là tự đưa mình vào một hoàn cảnh không có sự lựa chọn nào ngoài sự lựa chọn đau đớn.

Anh ôm nàng khi nàng khóc, nàng đang khóc nức nở trong tay anh vẫn cảm nhận được như có giọt nước mắt nóng bỏng của anh trên lưng nàng:– Anh xin lỗi, anh thực sự xin lỗi. Cả cuộc đời này anh phải xin lỗi em cũng không hết được lỗi.– Đâu phải một mình anh, em cũng là người góp phần mà anh. Tại sao, tại sao em để cho mọi chuyện đi đến thế này? Em không muốn tiếp tục nữa đâu, em muốn dừng lại, em thấy khổ tâm, em thấy tội lỗi, em không chịu đựng được nữa, em thấy hận đời, em thấy ghét anh, em muốn chết…

Nàng nói như một người điên, cứ lảm nhảm những từ ngữ có thể làm nàng đau nhất để giảm đi nỗi đau đang giàng xé trong lòng nàng.

Xem thêm: Trường Đại Học Công Nghệ Dhqghn, Điểm Chuẩn Đại Học Công Nghệ

Anh ôm cứng nàng, vỗ về một cách bối rối và đau khổ. Bản thân anh cũng không biết làm gì trong hoàn cảnh này:– Anh biết nhưng em đừng nói xa anh, dù thế nào anh cũng phải được ở bên em trong lúc này, chúng ta sẽ tính sau, nhưng giờ em phải nghe anh, bình tĩnh lại, giữ sức khỏe để thực hiện phẫu thuật. Em đừng như thế này, anh đau lắm.

Nàng dần bình tĩnh lại, nằm xuống giường quay lựng lại với anh, rồi nàng đưa tay sờ lên bụng, nơi đứa con – kết quả tình yêu của nàng với anh- vừa hình thành nhưng không thể chào đời. Lòng nàng lại quặn lên từng nhịp, nàng lại khóc.

Anh ôm nàng vào lòng thì nàng gạt anh ra, nàng không còn muốn anh chạm vào nàng, nàng thấy anh chính là nguyên nhân của nỗi đau này, nàng ghét anh, nàng không muốn nhìn thấy mặt anh nữa:– Anh về đi, em muốn ở một mình, mai em gọi cho anh– Em thế này anh về sao được, bình tĩnh lại đi mà, mọi chuyện đã xảy ra rồi, phải giữ sức để giải quyết chứ em– Anh vui lắm phải không?– Sao em nói thế? Sao anh lại vui được?– Vì anh không muốn có con, vì em không thể giữ được con nên anh không phải lo sợ gì cả!

Anh đứng bật dậy, đi đến bên cửa sổ. Không quay lại nhưng nàng đoán được bước chân anh rất nặng nề. Một lúc lâu anh nhẹ nhàng ngồi lại bên nàng, nói nhỏ:– Anh biết là em đang rất bất bình vì em phải gánh chịu nỗi đau này, nhưng em nghĩ anh không đau sao em?– Anh thì đau gì, anh có làm sao đâu mà đau, anh có phải chịu hậu quả gì đâu mà đau– Nó là con anh dù anh không muốn nó hình thành thì nó cũng đã hình thành. Biết là thế mà không cho nó ra đời, anh vui được hả em? Nếu anh vui được thì em yêu cái loại như anh được sao?– Em không biết, giờ em không yêu anh nữa, em ghét anh, em căm thù anh, tại anh, tại anh hết.– Thế bây giờ em muốn anh phải làm gì?– Anh cút đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữaBất ngờ nàng ngồi bật dậy, ném cái gối vào mặt anh và hét lên như thế.Anh lao vào ôm nàng, cố giữ cho nàng bình tĩnh nhưng nàng càng cấu anh đau hơn, hất anh ra và nói những điều rất đau lòng với anh. Một lúc nàng thiếp đi vì mệt. Trong con mơ, nàng lại thấy nàng mang bầu, nàng sinh con nhưng nàng không thể nào nhìn thấy mặt con. Nàng hét lên hoảng loạn và ngồi bật dậy, nhìn xung quanh thấy anh đang nằm ngủ gục bên giường. Tóc anh rũ xuống, vẻ mặt anh mệt mỏi.

Nàng nhớ lại những gì nàng đã nói, chợt thấy thương anh vô hạn. Nhìn đồng hồ, đã hơn 10h đêm. Nàng lay vai anh:– Anh dậy đi, về nhà đi, muốn quá rồi.Anh ngồi dậy, đỡ nàng:– Tối anh ở lại đây, em thế này anh về sao được? Anh sang bà ngoại đón T về nhé.– Thôi em gọi cho bà để T bên đó, em ở một mình được, anh về đi, em có sao đâu, chỉ mất bình tĩnh lúc nãy thôi, giờ em ổn rồi.– Anh không yên tâm được– Anh ở lại em mới không yên tâm được, lại đổ bể hết mọi chuyện thì em còn khổ hơn. Thôi anh về đi, sáng mai em đi khám, anh đưa em đi.

Anh về rồi, nàng lại nằm bệt xuống giường. Nghĩ, khóc, đau…, cứ luẩn quẩn như thế.Một lúc lâu lại có tin nhắn của anh: Anh về rồi, em sao rồi? Cố gắng lên em nhé, anh thương em nhiều.Nàng nhắn lại: Em không sao, anh đừng nhắn tin nữa.Anh: Em đừng thế, vẫn giận anh sao?Nàng: Không, em muốn nghỉ ngơiAnh: Ừ em nghỉ đi, hễ có vấn đề gì gọi cho anh nhé, anh đưa con sang nhà bà nội rồi

‘Anh đưa con sang nhà bà nội” tức là ý anh muốn nói anh được tự do, anh có thể đến khi nàng cần. Nàng thấy sao mà chua xót, cho cả anh và nàng. Đường đường là môt người đàn ông ngang dọc, vì nàng mà phải làm những việc khuất tất đến khổ sở như thế. Nàng nhắn xoa dịu anh: Em ngủ nhé, mai anh qua đón em lúc 10h, sáng em nghỉ ở nhà một chút.Anh: Sáng sớm anh sang nhé, anh đưa đi ăn sáng rồi khám luôn, trưa anh ở nhà với em. Em nghỉ 1 tuần nhé, anh bố trí công việc cho phòng em.Nàng: Không, anh lên công ty sắp xếp công việc, 10h qua em. Đừng nghĩ em đang bệnh, chuyện này với phụ nữ là bình thường mà, chỉ là em hơi bất ngờ nên hoảng một chút. Anh ngủ đi, em yêu anh!

Cuối cùng thì dù trong đau đớn, ưu tiên số một nàng vẫn dành cho anh. Trong mọi hoàn cảnh, nàng đều không muốn anh đau khổ, lo lắng, khổ sở… Yêu chả lẽ lại ngu đến thế. Hồi nàng yêu chồng nàng, nàng đâu có thế, kiểu sống chết gì nàng cũng muốn dành phần thắng về mình… Tình yêu thế nào mới là đúng nhỉ???