nhathocusg.com - cơn mưa rào năm ấy vẫn tạnh, thanh xuân của chúng tôi cũng chẳng còn, tiếng ai nấy đều có những ước mơ, hầu hết kế hoạch mang lại công việc, cho cuộc sống nhưng hãy luôn nhớ về nhau với sống thật niềm hạnh phúc nhé chúng ta tôi ơi!

Bạn đang xem: Thanh xuân là gì hối tiếc

Trong phòng, tôi luôn dành góc đẹp tuyệt vời nhất để treo hình ảnh kỷ yếu hèn của lớp, gần như khoảnh tự khắc vui nghịch quên hết vắt sự của lũ bạn thân. Giờ đồng hồ lên đh rồi, tấm ảnh vẫn có ra thủ đô đặt trên bàn học, thi thoảng lại lau lau, ngẫm nghĩ… vào laptop, một tệp tin với bao nhiêu là hình ảnh các ngãy lễ, phần đông lần đi chơi, tụ tập, du lịch, thi cử cùng nhau. Cung cấp 3 là nơi ai cũng muốn được xuất sắc nghiệp, được vào đại học để rồi giờ mỗi lúc nhớ về chỉ từ là kí ức qua các bức ảnh, video. Và chắc chắn là chẳng từng nào cho vừa.Lên đại học, giảng viên bảo các em sv miệng luôn luôn bảo nhớ cấp cho ba, ghi nhớ thời học trò nhưng lại cái các em nhớ đâu chỉ là kỹ năng trên lớp mà là nghĩ về thằng bạn mình crush hồi đấy giờ đồng hồ ra sao, ghi nhớ về chân cầu thang nơi mình trao nụ hôn đầu thậm chí là rất nhiều lần trốn học tập đi chơi. Hồi đấy, chỉ lo ôn thi, nạp năng lượng học với vào đại học. Lúc này nghĩ về lượng kiến thức mình đã cầm nhồi nhét vào đầu thật là kinh khủng biết bao, nên ít tưởng tượng về nó sẽ là chọn lọc sáng suốt.

Xem thêm: Tiểu Sử Diễn Viên Hồng Đăng Sinh Năm Bao Nhiêu ? Tiểu Sử Và Đời Tư

*

Thanh xuân cũng là chỗ tôi trao bao lời hẹn ước với bạn thân để rồi giờ đồng hồ đây, chắc hẳn rằng hai đứa đa số nhớ tuy nhiên chẳng nhắc lại nữa. Cho dù sao thì đó cũng là những lời hứa hẹn viển vông. Là phần đa lần team mưa đi học về, trời mưa sấm chớp để hai đứa cùng đùa để cổ vũ nhau rằng “Lát nữa sét mà có mệnh hệ gì thì tao vẫn đọc password facebook đến mày”, “Mày ơi, tiếng này năm tiếp theo là bọn chúng mình ra thủ đô học rồi nhỉ, cho rằng thấy vui lòng rồi”. Là phần nhiều đêm thức khuya ôn bài, mở mạng ra thấy đường link nhạc với dòng tin nhắn “nghe bài bác này mày đã đỡ ai oán ngủ hơn đấy”.Tuổi học trò tuy không để lại cho tôi một ái tình đáng lưu giữ nhưng đến tôi bao gồm tình bạn thật đáng trân trọng, lũ bạn bè là một trong những phần không thể thiếu hụt của tôi cho tới tận bây giờ. Là chiếc lần bị bạn thân xúi tỏ tình với nhận lại “Làm chúng ta thôi nhé”. Để giúp tôi đỡ bi quan thì các bạn tôi vẫn phải nói rằng “Dù sao chuyện này tao cũng có 50% lỗi, đề xuất tao sẽ chịu trách nhiệm cho phần đời sót lại của mày”. Dù có muốn khóc vì chưng thất tình tuy thế vẫn bắt buộc há hốc mồm cười vì chưng được nghe phần đa lời thiệt là non lòng.Hồi đấy, chỉ nên biết đứa ngồi thuộc bàn sẽ nghỉ học thì vẫn muốn nghỉ theo do “mày nghỉ học tập thì tao đi học biết thủ thỉ với ai” và giờ, vẫn giữ lại thói quen nói lể cho nhau nghe, cổ vũ nhau mọi khi nhớ nhà với dành thời gian để gặp mặt nhau từng tuần. Chúng ta cấp 3 cũng là đông đảo đứa mà mặc dầu cả năm trời ko gặp, chỉ việc thấy mặt nhau là “mày ơi tao đề cập mày nghe, tao bảo này…” chẳng hết chuyện nhằm nói, cả vây cánh nhao nhao làm ồn cả quán nước rồi chẳng đứa nào mong muốn về bởi vì lâu lắm mới có dịp đông đủ chũm này. Thân thương biết đựng đi đâu mang đến vừa…Cơn mưa rào năm ấy đã tạnh, thanh xuân của công ty chúng tôi cũng chẳng còn, giờ ai nấy đều phải có những cầu mơ, phần đa kế hoạch mang lại công việc, cho cuộc đời nhưng hãy luôn nhớ về nhau cùng sống thật niềm hạnh phúc nhé bạn tôi ơi!© Phương – nhathocusg.com