Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ từ xa xưa đã được ông cha ta áp dụng. Những truyện ba mẹ hoặc ông bà kể sẽ không chỉ giúp bé ngủ ngon mà thế giới và nội dung ẩn chứa sau mỗi truyện sẽ giúp bé phát triển toàn diện và đều đặn. Dưới đây là 10 truyện hay mà phụ huynh nên kể cho bé trước khi đi ngủ.

Bạn đang xem: Truyện đọc cho bé trước khi ngủ


Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 1: Chú Thỏ thông minh 

Tại một khu rừng nọ, có một chú Thỏ con lông trắng tinh sống cùng với mẹ. Ngày nào, Thỏ con cũng chạy ra bờ suối để chơi đùa và uống nước. Trước khi chú đi, Thỏ Mẹ cũng thường nhắc nhở:

– Con hãy thật cẩn thật đấy nhé vì Cáo già cũng rất hay ra bờ suối để dạo chơi lắm đấy! Nếu Cáo bắt được con, nó sẽ ăn thịt con đấy nhé.

*
*
Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 1: Chú Thỏ thông minh

Thỏ con vâng lời mẹ và tung tăng đi vào bờ suối ở bìa rừng. Vào một ngày kia, khi vừa mới chuẩn bị cúi mặt xuống suối để uống nước thì Thỏ con bất ngờ thấy Cáo già. Lão Cáo già tỏ ra rất thân thiện với Thỏ con và nói:

– Chào Thỏ con, em có mỏi chân không, lên lưng anh, anh cõng vào rừng để hái hoa, nấm và tìm thức ăn nào!

Thỏ con rất lo lắng và sợ hãi nhưng chú đã nhanh trí nghĩa ra một mẹo. Chú đã trả lời cáo già rằng:

– Chào anh Cáo, ôi nếu được như vậy thì thích quá anh Cáo ơi. Anh chờ em chút, em chạy nhanh về nhà lấy mũ để che nắng đã anh nhé!

Cáo đồng ý đứng đợi Thỏ con. Nói rồi, Thỏ con nhanh chân chạy thật nhanh về nhà và kể câu chuyện gặp Cáo cho Thỏ Mẹ nghe. Thỏ Mẹ đã ôm Thỏ con vào lòng, khen ngợi Thỏ con thông minh, nhanh trí nhưng lần sau hãy cẩn thận hơn.

Đây là một câu truyện cổ tích rất phù hợp để mẹ kể cho bé trước khi đi ngủ. Mẹ có thể biến tấu linh hoạt câu chuyện này theo nhiều hướng khác nhau để khiến bé cảm thấy thật mới lạ. Mỗi biến tấu sẽ là một chuyến phiêu lưu khiến bé cảm thấy thích thú hơn. Chẳng hạn như đóng vai từng nhân vật, hoặc hỏi bé các câu hỏi như: Con gì có lông màu trắng tinh, tai dài, mắt sáng, hay Con có biết con gì vừa chạy nhanh lại vừa thông minh nhất không?


Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 2: Con cóc không vâng lời


Một con Cóc nhỏ sống với mẹ trong một cái ao rộng. Là một đứa trẻ ương ngạnh bướng bỉnh, nó chẳng bao giờ nghe theo lời mẹ khiến cho mẹ nó rất buồn.


Nếu Cóc mẹ bảo nó hãy lên đồi chơi thì nó lại xuống biển. Nếu mẹ nó bảo lên hàng xóm phía trên chơi thì nó đi xuống phía dưới. Cóc mẹ bảo làm gì nó cũng làm trái ngược lại.

Có mẹ nhủ thầm:

– Tôi biết làm gì bây giờ đây. Tại sao nó lại không nhủ những đứa trẻ khác? Bọn chúng luôn nghe lời người lớn nói, luôn luôn ngoan ngoãn và vâng lời. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu như nó cứ tiếp tục bướng bỉnh như vậy. Tôi cần phải làm gì đó khiến cho nó thay đổi.

Và Cóc mẹ thở dài. Cóc con chế nhạo:

– Ha! Ha! Ha! Mẹ cứ cằn nhằn như thế để làm gì. Mẹ không cần phải lo lắng gì về con. Dù thế nào thì mọi việc đối với con cũng có làm sao đâu.

Cóc mẹ đáp:

– Nếu thế thì tại sao con lại không biết kêu như những con Cóc khác. Thậm chí giọng của con cũng không giống giọng của loài Cóc. Hãy để mẹ dạy con.

*
*
Con cóc không vâng lời

Và Cóc mẹ phồng người lên rồi kêu to:

– Kaegul! Kaegul. Như thế như bây giờ con hãy thử xem sao?

Cóc con cũng phồng người lên nhại ại:

– Kulgael! Kulgael Như thế, như thế…

Cóc mẹ kêu lên:

– Tại sao con lại hỗn láo đến thế. Mẹ đến chết vì con mất thôi, nếu như con biết điều tốt cho con thì con phải nghe lời mẹ. Bây giờ con …

– Kulgael! Kulgael

Cóc nhại lại rồi nhảy biến đi.

Ngày này qua ngày khác, Cóc mẹ mắng mỏ Cóc con nhưng vẫn cứ tiếp tục những gì nó thích mà cụ thể là làm trái những điều mẹ nó bảo nó. Cóc mẹ rất phiền lòng vì con và chẳng bao lâu sau nó ngã bệnh. Còn Cóc con thì vẫn ngỗ ngược như cũ.


Một hôm, Cóc mẹ gọi Cóc con, tới bên giường và bảo:

– Con trai của mẹ, mẹ nghĩ là mẹ không thể sống lâu hơn được nữa. Khi mẹ chết, đừng chôn mẹ ở trên núi, hãy chôn mẹ ở cạnh dòng suối.

Cóc mẹ nói thế bởi vì bà biết rằng thế nào Cóc con cũng làm ngược lại lời bà dặn. Vài ngày sau, Cóc mẹ qua đời. Cóc con khóc lóc thảm thiết, nó tự trách mình:

– Ôi mẹ tội nghiệp của con. Con đã làm khổ mẹ nhiều quá, vì những thói hư của mình. Tại sao con lại không nghe lời mẹ? Bây giờ mẹ đã qua đời rồi. Chính con đã giết mẹ! Chính con đã giết mẹ!

Cóc con nghĩ về mẹ và tất cả những phiền muộn mà nó đã gây ra cho mẹ nó. Và nó tự nhủ:

– Ta đã luôn làm trái lời mẹ dặn, bởi vì ta thấy thế vui. Nhưng lần này thì ta làm đúng theo lời mẹ dặn.

Do vậy, Cóc con chôn mẹ bên cạnh dòng suối dù rằng nó cũng nghĩ là chôn ở chỗ đó không hay lắm. Vài tuần sau, có một trận bão. Trời mưa nhiều đến nỗi nước suối tràn lên cả hai bờ, Cóc con không tài nào ngủ được vì lo rằng mộ mẹ nó sẽ bị nước cuốn trôi. Trằn trọc mãi cuối cùng nó trở dậy đi ra mộ xem sao.

Dưới trời mưa tầm tã, nó cứ ngồi đó khóc sướt mướt:

– Kaegul! Kaegul! Xin đừng có cuốn trôi mộ của mẹ tôi.

Và cứ hễ trời mưa thì nó lại khóc như thế. Kể từ đó, Cóc xanh luôn luôn kêu “Kaegul! Kaegul?” khi trời mưa.

Ý nghĩa câu chuyện: Hãy luôn nghe lời bố mẹ vì bố mẹ chỉ muốn những điều tốt nhất cho con mà thôi.


Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 3: Con Cóc là cậu Ông Trời (Cóc kiện Trời)

Ngày xửa ngày xưa, khi mà các loài vật vẫn còn biết nói, có một năm trời “hạn hán” rất lớn. Ánh nắng chiếu xuống khắp nơi vô cùng gay gắt, những cánh đồng bị khô và nứt nẻ. Nước trong ao hồ cạn dần, cây cỏ bị khô héo và úa vàng hết. Cả người và vật đều không còn thức ăn, nước uống.

Rất nhiều tháng trôi qua, người và vật dưới trần gian đều cầu xin Trời mưa để có nước uống, có thức ăn để ăn nhưng hình Ông Trời vẫn không nghe thấy. Lúc đó, Cóc sống trong hang đã lâu và rất thèm nước uống, bèn rủ thêm Cua Đồng, quyết định cùng kéo lên để hỏi Ông Trời tìm cho ra lẽ. Khi đi ngang một khu rừng thì cả bọn gặp một con Cọp to lớn nhưng gầy trơ xương, mắt nhắm lờ đờ và thở hổn hển. Cọp nói:

– Trời đang nắng chang chang, cháy cả thịt mà các anh đi đâu vậy?

Cả Cóc và Cua Đồng đều hậm hực đáp:

– Gần một năm nay, ông Trời không cho một giọt nước, họ hàng Cóc và Cua chúng tôi đang dần dần chết khát trong hang, đã kêu khản cổ mà ông Trời không chịu mưa. Chúng tôi phải tìm gặp ông Trời để kêu nài, nếu không thì chết hết mất.

*
*
Kể chuyện cho bé ngủ ngon chuyện số 3: Cóc Kiện Trời

Nghe thấy thế, Cọp mừng rỡ kêu lên:

– Vậy các bạn hãy cho tôi đi theo với, loài Cọp của chúng tôi cũng thế, khát nước đến nơi cũng không đi nổi. Bị lũ thỏ, chồn trêu ghẹo trước mặt mà không thể làm gì được. Tức chết được ấy!

Đi thêm một đoạn nữa thì Cóc, Cua và Cọp gặp thêm đàn ong bò vẽ. Đàn ong đã nhập hội và tất cả cùng kéo nhau rầm rộ lên đến cửa Trời kêu nài. Khi đến nơi, Cóc đã phân công: Cóc và Ong thì đứng nấp đằng sau cột phía trước của đại sảnh. Còn Cóc sẽ được Cọp đi cùng vào gặp Ông Trời. Nếu như việc thương thuyết không thành công, xảy ra cơ sự đánh nhau thì Cóc sẽ nghiến răng để Cua và Ong ra tiếp ứng.

Ông Trời nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài cổng thì cho là những loài động vật nổi loạn, liền sai Thiên Lôi ra đánh dẹp. Thấy Thiên Lôi hùng hục bước ra, Cọp nhào vào đánh nhau rất dữ dội với Thiên Lôi. Liền lúc đó, Cóc nghiến răng trèo trẹo, nghe thấy thế, đàn Ong và Cua ra tiếp ứng. Ong phóng kim chích tới tấp, còn Cua thì nhào vô kẹp mạnh. Thiên Lôi không đánh được phải xin tha và Ông Trời đã đồng ý với yêu cầu của cả bọn.

Từ đó về sau, chỉ cần mỗi lần Cóc nghiến răng là Ông Trời lại cho mưa xuống. Vì thế, dân gian có câu “Con Cóc là cậu Ông Trời – Hễ ai đánh Cóc là Trời đánh cho”.

Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 4: Con lừa khôn ngoan 

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngọn đồi nọ, có một con Lừa đang vui vẻ ăn cỏ, không hề biết là có một con Sói đang rình rập nó. Khi vừa mới ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng và ngạc nhiên nhận ra con Sói đang đứng nhìn mình. Con Lừa biết rằng, mình cần phải thật nhanh để cứu lấy bản thân, nếu không sẽ bị chó Sói ăn thịt mất.

Nó bắt đầu hét lên thất thanh giống như mình đang bị thương rất nặng. Vừa nghe thấy tiếng hét, con Sói đang không biết chuyện gì xảy ra nên đã tiến lại gần và hỏi:

– Này Lừa, anh bị làm sao vậy?

– Một cái gai sắc nhọn vừa đâm vào chân tôi, anh có thể lấy cái gai đó ra giúp tôi được không?. Lừa nói.

– Tại sao ta phải làm như thế?, Sói nghi ngờ.

Xem thêm: Ngán Ngẩm Những Pha Lộ Nhũ Hoa Kinh Điển Của Sao Việt, Hình Ảnh Sao Việt Lộ Núm Vú Không Che Mới Nhất

– À, tại vì điều này rất có lợi đối với anh. Cái gai rất sắc nhọn, nếu như anh ăn thịt tôi thì cái gai sẽ kẹt trong cổ họng của anh đấy.

Nghe thấy có lý, Sói liền chạy lại định giúp Lừa lấy cái gai ra. Tuy nhiên, khi Sói vừa đến gần thì Lừa liền lấy chân đấm cho Sói mấy cái và nhanh chân chạy trốn. Lúc này, Sói bị choáng váng và không biết chuyện gì vừa xảy ra. Khi vừa bình tĩnh lại thì Sói nhận ra rằng, mình vừa bị mất mấy cái răng. Nó cảm thấy vô cùng xấu hổ vì sợ tham lam và ngu ngốc của mình.

Truyện kể cho bé trước khi đi ngủ số 5: Chú chim nhỏ lười biếng

Xưa kia, trong một khu rừng nọ, có một chú chim nhỏ được bố mẹ cưng chiều nên rất lười biếng. Hàng ngày, ngoài việc ăn chơi và ngủ, chú chẳng làm gì cả. Một hôm các bạn chim rủ rê:

– Chim nhỏ ơi, hãy học bay cùng với tụi mình đi.

– Học bay làm gì? Tớ có bố mẹ chăm sóc, bảo vệ rồi nên không cần học nữa đâu.

Nói rồi chim nhỏ bỏ đi chỗ khác, lấy bánh trái ra ăn. Các bạn chim chỉ biết lắc đầu rồi kéo nhau đi học bay. Chim nhỏ vừa thưởng thức đồ ăn vừa lẩm bẩm:

– Mình không ngốc khi có đồ ăn ngon mà không ăn, lại đi học những thứ vô bổ.

Một tháng qua đi, các bạn chim đều đã biết bay. Chúng rủ nhau đến thăm chim nhỏ và ngạc nhiên khi thấy nó rất béo ú. Chim nhỏ thì chẳng quan tâm gì đến các bạn mà quay lưng lại tiếp tục ngủ.

Thấy vậy, các bạn chim lần lượt bay đi. Lúc đó, một con rắn núp trong tán cây hiện ra, thè cái lưỡi gớm ghiếc và bò từ từ đến chỗ chim nhỏ đang nằm.

Chim nhỏ vẫn đang ngủ say nên không biết nguy hiểm đang rình rập mình. May sao, các bạn chim đang bay lượn gần đó đã nhìn thấy cảnh tượng này liền sà nhanh xuống la toáng lên, báo động cho chim nhỏ:

– Chim nhỏ dậy đi, mau bay đi thôi, có rắn kìa.

Chim nhỏ giật mình tỉnh dậy, định vỗ cánh bay, nhưng do không biết bay nên đã rơi từ trên cây xuống. Các bạn của chim nhỏ nhanh trí cắp hai cái cánh của nó rồi bay đến nơi an toàn. Bị mất con mồi, rắn vô cùng tức giận.

Sau khi hoàn hồn, chim nhỏ rất cảm kích ơn cứu mạng của các bạn, nhưng chợt nghĩ tới thái độ lúc trước của mình, nó đỏ mặt hổ thẹn, nói lí nhí:

– Các cậu cho tớ xin lỗi nha. Cảm ơn các cậu đã cứu tớ. Tớ biết lỗi rồi, tớ sẽ học bay như các cậu, các cậu dạy cho tớ bay nhé.

Các bạn chim đồng thanh:

– Tất nhiên là được, nhưng mà…

– Nhưng mà sao? – Chim nhỏ hỏi.

– Cậu phải giảm béo đã, nếu không thì với cái bụng tròn vo, cậu làm sao bay?

Cả bọn cùng cười vui vẻ, một bạn chim tiếp lời:

– Bọn tớ đùa thôi, tụi mình cùng tập cho chim nhỏ bay nào.

Vậy là chim nhỏ đã bỏ thói quen lười biếng của mình, tập bay cùng các bạn.

Bài học rút ra cho bé: Dù trong hoàn cảnh nào, con cũng cần phải chịu khó học hỏi, không được lười biếng, ỷ lại, trông chờ vào vào bất cứ ai.

Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 6:  Trí khôn của ta đây

Ngày xửa ngày xưa, có một bác nông dân ngày ngày đều dắt trâu đi cày, trâu đi trước kéo một cái cày thật nặng theo sau, công việc rất cực nhưng trâu vẫn vui vẻ. Một lần trong lúc nghỉ ngơi, bác nông dân đi uống nước, thì có một con cọp đến hỏi trâu tại sao trâu to xác mà để một người bé xíu đánh đập. Trâu trả lời:

” Tuy người bé nhỏ, nhưng họ có trí khôn”.

Lúc đó bác nông dân cũng đi ra, thì cọp bèn hỏi:

” Nghe trâu nói người tuy bé nhỏ nhưng có trí khôn, vậy trí khôn ở đâu, lấy ra cho ta xem”.

Bác nông dân đáp lại:

” Trí khôn tôi để ở nhà”.

*
*
Truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ số 6: Trí khôn của ta đây

Thì cọp bảo về nhà lấy trí khôn cho xem, bác nông dân đồng ý và phải có điều kiện là trói cọp lại vào gốc cây để cọp không ăn thịt trâu của bác nông dân. Sau khi trói cọp vào gốc cây, bác nông dân đã châm lửa đốt và nói với cọp:

” Trí khôn của ta đây”

Trâu thấy vậy không nhịn được cười, cười đến mức đập cả hàm vào mặt đất gãy mất hàm răng trên. Nên loài trâu sau này không có răng trên và cọp có sọc trên trên người do dấu tích của loài người đốt.

Bài học rút ra cho bé: Mỗi người đều có sự thông minh riêng của mình nhưng cần phải học hỏi, quan sát. Ở trong mỗi hoàn cảnh cũng sẽ có cách thể hiện khác nhau. Nếu chê cười người khác kém thông minh, không chịu học hành đến nơi đến chốn, chắc chắn ta sẽ phải trả giá cho điều đó.

Truyện số 7: Chú chồn lười học 

Ngày xưa, Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng chồn mướp vẫn không chịu đến trường, chỉ rong chơi mà thôi. Vì được nuông chiều quá, chồn mướp đâm ra bướng bỉnh, không chịu nghe lời ai. Ai khuyên gì cậu cũng không nghe mà còn cãi bướng.

Một hôm, Chồn mải chơi, bị lạc vào sâu trong rừng mà không biết đường ra. Cậu ta lang thang mãi mới tìm được bảng chỉ đường. Nhưng khổ nỗi, không biết chữ nên chồn không đọc được.

Cậu ngồi xuống vừa khóc vừa hối hận, nếu chịu khó đi học biết chữ thì bây giờ đâu phải như thế này. Đúng lúc đó thì bác Sư Tử xuất hiện, chồn tưởng mình sắp bị ăn thịt nên quỳ lạy xin tha mạng. Bác Sư Tử bảo:“Ta chỉ muốn giúp cháu thôi, vì cháu không biết chữ chứ gì?” Chồn gật đầu. Được bác Sư Tử khuyên răn và chỉ đường, chồn đã tìm về được ngôi nhà của mình. Chú mừng lắm và nhất quyết từ nay phải đi học.

Bài học rút ra cho bé: Thông qua câu chuyện về chú chồn, cha mẹ có thể rút ra bài học để dạy trẻ hiểu hơn về sự quan trọng của việc học tập như thế nào.